TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Tiết Diệu Dẫn tỉnh dậy vì chịu phải một trận xóc nảy rất nhỏ, khi ấy xe cũng đã sắp đến Việt Châu.
Cô giật nảy mình ngồi dậy, tóc hẵng còn rối, trên người bọc lớp áo khoác của Thẩm Đạc.
Người lái xe là binh lính thân cận của Thẩm Đạc, sau khi thấy Tiết Diệu Dẫn tỉnh dậy qua kính chiếu hậu thì vội nói: “Thiếu soái bảo tôi đưa mợ về Việt Châu, đã sắp đến rồi ạ.
”
Tiết Diệu Dẫn dường như cảm nhận ra được sự kiên trì của Thẩm Đạc nên không tức giận đến giẫm chân nữa, ngáp một cái bình tĩnh nhìn ra ngoài cửa xe.
Tài xế lén lút thở phào một hơi, cậu ta đã suy nghĩ cả đoạn đường là một lát nữa nếu mợ tỉnh dậy mà tức giận đòi quay lại, thì cậu ta nên cản thế nào đây, tình huống bây giờ hiển nhiên tốt hơn nhiều so với dự đoán rồi.
Khi xe về đến nhà cũng đã là hoàng hôn.
Thẩm Đốc quân thấy Tiết Diệu Dẫn cầm theo vali về lại, cũng là chuyện trong dự kiến, cho Tiểu Hồng đem vali lên.
Thẩm Đốc quân thấy nét mặt Tiết Diệu Dẫn không có gì bất thường, cho rằng vợ chồng son đã nói chuyện xong rồi, qua mấy ngày sau có gọi điện thoại cho Thẩm Đạc, nhưng Tiết Diệu Dẫn lại không thèm nói với anh lấy một chữ nào.
Thẩm Đốc quân cầm máy, khá là vui sướng khi thằng con gặp họa, nói với bên kia: “Nào, lại chọc vợ mày rồi, mày về dỗ đi con.
”
Thẩm Đạc cũng sớm đoán ra được rồi, nhưng vẫn có chút bất đắc dĩ, cố ý hay vô tình nói mấy lời quan tâm thăm hỏi, rồi lặng lẽ cúp điện thoại.
Thẩm Đốc quân nghĩ Tiết Diệu Dẫn tức giận mười ngày rồi hết là tốt, nào ngờ đâu mười ngày trôi qua, ngay cả cơm nước cũng chẳng buồn ăn, qua mười ngày tiếp nữa, cả người gầy rộc mà mắt thường còn nhận ra rõ rệt.
Thẩm Đốc quân nghĩ thôi xong rồi, cũng biết Thẩm Đạc ở xa không cứu được lửa gần, vậy nên cho gọi Tiết Chính Dương đến, bảo hắn khuyên nhủ con bé.
Tiết Chính Dương vừa thấy sắc mặt khô quắt của Tiết Diệu Dẫn cũng sợ hãi: “Thẩm Thiếu soái chỉ đi có gần tháng mà em đã mắc bệnh tương tư rồi sao?!”
Tiết Diệu Dẫn tức giận liếc hắn, nhưng không có sức lực mà trêu đùa nữa.
“Em thế này sao được hả, như này là đang ngược đãi cơ thể của em đó? Bao lớn rồi mà còn cần người dỗ dành?” Tiết Chính Dương biết cô tức giận vì năm lần bảy lượt bị Thẩm Đạc đưa về, thế nên cũng không biết khuyên nhủ như nào cho đành.
Tiết Diệu Dẫn mất kiên nhẫn: “Ây dà phiền quá đi! Em có phải là không biết đâu, nhưng mà lúc nào cũng thấy mệt mỏi hết, nghỉ ngơi là được thôi.
”
“Vậy sao em không nhận điện thoại của Thẩm Đạc, không có ý định cáu kỉnh với cậu ta à.
” Tuy rằng Tiết Chính Dương không quá tin tưởng vào lý do thoái thác này của cô, nhưng vẫn duỗi tay đặt lên trên cổ tay cô, bỗng nhiên sắc mặt thay đổi.
Tiết Diệu Dẫn thấy vẻ cứng đờ này của hắn, trong lòng chợt run lên, “Cái vẻ này của anh… Không phải là em đã mắc bệnh nan y gì….
”
Tiết Diệu Dẫn chưa dứt lời đã rút tay mình về, dùng ba ngón tay sờ lên cổ tay, miệng cũng há hốc vì kinh ngạc: “Em có thai?”
Nét mặt hoảng sợ của Tiết Chính Dương cũng dần phục hồi lại, tức giận gõ lên đầu cô, “Tiết Diệu Dẫn! Bản thân em là bác sĩ mà còn không tự biết? Ôi chao, anh bị em chọc cho tức chết mất, đã bao lâu rồi? Mấy ngày liền như thế chán ăn, tinh thần không phấn chấn mà em không hề phát hiện ra chút gì luôn?!”
Tiết Diệu Dẫn đuối lý gãi mặt, sau khi về đến nhà, vì mãi lo lắng cho Thẩm Đạc mà tinh thần cô cả ngày cứ mệt mỏi, nào nghĩ được đến hướng này.
Tiết Chính Dương vừa quở trách vừa cẩn thận khám lại, sau khi xác nhận không có sai lầm mới bắt đầu đứng ngồi không yên.
“Anh phải mau chóng đi báo cho mấy người Thẩm Thiếu soái biết!”
Tiết Diệu Dẫn nghe thế, mắt láo liêng, chẹp miệng tùy hứng: “Không được nói!”
Tiết Chính Dương làm như không nghe thấy, chống gậy lên đi ra ngoài.
Bạn đang đọc bộ truyện Tuyệt Không Thể Tả tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tuyệt Không Thể Tả, truyện Tuyệt Không Thể Tả , đọc truyện Tuyệt Không Thể Tả full , Tuyệt Không Thể Tả full , Tuyệt Không Thể Tả chương mới