“Không được, nơi đó quá nguy hiểm, không có chướng khí đan, các ngươi sẽ bị ma khí nhập thể.” Hải Uy nôn nóng nói, “Hơn nữa, cũng chưa chắc môn chủ đại nhân đi Ma giới…”
“Nàng đi Ma giới! Đây là tin tức huyết loại truyền đến cho ta!”
Hắn lưu lại huyết loại trên người nàng, cho nên bất luận nàng đi đâu hắn cũng biết rõ…
“Cho nên ta sẽ không để nàng đến đó một mình, dù thành ma ta cũng sẽ ở bên nàng, không để nàng cô đơn một mình…”
Hải Uy sửng sốt, kinh ngạc nhìn thân ảnh nam nhân.
Nam nhân đứng trong bóng đêm, thân ảnh cao lớn cương quyết, tựa như tản ra hào quang lóa mắt…
“Còn nữa, trong khoảng thời gian ta rời đi, giúp ta giám sát Lâm Nhược Ngữ.”
“Lâm cô nương?” Hải Uy nhíu mày, “Nàng có vấn đề?”
“Không rõ lắm.” Dạ Vô Trần lắc đầu, “Nàng làm ta có cảm giác rất không thoải mái, cho nên vì sự an toàn của Thần Môn, tốt nhất nên giám thị nàng…”
Loại cảm giác không thoải mái này, trước đây không có.
Không phải Dạ Vô Trần chưa từng gặp Lâm Nhược Ngữ, nhưng trước đây không hề có cảm giác không thoải mái như vậy… cho nên hắn nhận định, Lâm Nhược Ngữ có cổ quái.
“Nói không chừng, nàng bị người khác khống chế…”
Khống chế?
Hải Uy kinh ngạc nói: “Khống chế Lâm cô nương? Chẳng lẽ là Đan gia đã làm gì nàng? Đúng rồi, lúc trước chúng ta đều đi tìm Vô Vong đại nhân, để lại một mình Lâm cô nương ở đó, thời điểm chúng ta quay lại cũng chỉ có một mình nàng, không thấy Trúc Ngư Nhi đâu, mà Trúc Ngư Nhi lại không có khả năng đánh bại Lâm cô nương, nói cách khác, Đan gia có nhúng tay vào…”
Lâm Nhược Ngữ tuyệt đối sẽ không gây hại cho Thần Môn.
Nếu Dạ Vô Trần đã cảm thấy nàng bất thường, vậy tất nhiên là bị khống chế…
“Vô Trần công tử, đa tạ ngươi nhắc nhở, ta sẽ nói sư phụ chú ý Lâm cô nương một chút, nhưng mà ngươi thật sự muốn đi sao?”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!