Nhìn đám người Mộ Như Nguyệt rời đi, ý cười trên mặt Mai Nhạn dần biến mất, ánh mắt lạnh lẽo âm độc...
"Đại nhân." nam nhân trung niên liếc nhìn bóng dáng Mộ Như Nguyệt, sau đó quay đầu hỏi lão giả: "Nữ nhân này, chúng ta nên xử lý thế nào?"
Mai Nhạn khẽ nheo mắt, cười lạnh nói: "Tuy nàng khiến Lam Tụng thần phục nhưng chúng ta vẫn chưa rõ thực lực của nàng thế nào, cho nên cứ an binh bất động trước, chờ thăm dò thực lực của nàng xong rồi quyết định, nếu nàng đáng để chúng ta mượn sức thì bằng bất cứ giá nào cũng phải kéo nàng về phe chúng ta."
"Nhưng nếu nàng không muốn thì sao?"
Nghe vậy, ánh mắt Mai Nhạn càng thêm băng lãnh, chợt nỡ nụ cười thị huyết.
"Vậy... liền giết nàng!"
Nam nhân trung niên bất giác rùng mình, kinh ngạc nhìn lão giả một thân túc sát trước mặt.
Hắn biết, nếu nữ tử kia không chịu đáp ứng yêu cầu của lĩnh chủ, e rằng chỉ còn con đường chết, tuyệt đối không có lựa chọn khác...
"Lĩnh chủ đại nhân, thuộc hạ đã rõ!"
Nghĩ đến đây, hắn cúi đầu, cung kính nói.
Mai Nhạn cười lạnh, liếc nhìn Thiên Long vẫn im lặng đứng một bên: "Thiên Long, ngươi có nhìn ra trình độ của nha đầu kia thế nào không?"
Thiên Long trầm mặc nửa ngày, lắc đầu nói: "Ta không cảm nhận được tinh thần lực của nàng!"
"Cái gì?"
Trong lòng Mai Nhạn cả kinh.
So với các đan dược sư khác, Thiên Long có năng lực mạnh nhất, cho nên có thể tra được tinh thần lực để phỏng đoán cấp bậc luyện đan của đối phương...
Nhưng đối với nữ tử này, hắn lại không có cách nào cảm nhận được?
Thiên Long ngẩng đầu, mặt không biểu tình nói: "Có thể làm ta không thể dò xét, chỉ có hai nguyên nhân, một là tinh thần lực của nàng mạnh hơn ta, hai là trên người nàng có thần khí che giấu năng lực..."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!