TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Lý Dung bị nhốt trong thư phòng đến nay đã là ngày thứ bảy.
Quyển tấu tiêu thổ vẫn nằm trên bàn, chưa đóng dấu. Lý Miên nói, ngày nào Ngự hoàng chưa đóng dấu thì không được ra ngoài.
Phải hạ lệnh kỵ binh đuổi hàng ngàn người sống quanh Trường Xà Cốc, đốt nhà cửa, san phẳng thành trấn… Chiến lược tiêu thổ là chuyện thường tình với nhà binh, thậm chí không cần Ngự hoàng cho phép, tướng soái có thể tự quyết định.
Nơi bị san phẳng không còn gì tiếp tế cho địch, người dân ở đó cũng không thể phản kháng, đuổi họ đi còn dễ hơn đuổi kẻ địch. Bởi vậy nhà binh thường dùng, cũng là “nhất tướng công thành vạn cốt khô” như vẫn nói.
Đêm khuya, Lý Miên đến thăm hắn. Phòng không thắp nến, nhưng Lý Dung vẫn chưa ngủ.
Lý Miên: Đến giờ ngủ rồi, giờ không cần con lo nghĩ nữa.
Lý Dung ngồi cạnh giường, đăm đăm nhìn ông ta.
Nam nhân thở dài, ngồi xuống bên cạnh và ôm vai hắn, bảo hắn gối lên đùi mình, giống như ngày nhỏ.
Lý Miên: Đến giờ ngủ rồi, chuyện lớn tới đâu vẫn có thúc phụ ở đây.
Lý Miên: Con không làm việc xấu. Dung Nhi là đứa trẻ ngoan, chẳng qua thúc phục bảo con làm như vậy.
Lý Dung: Còn họ thì sao?
Lý Miên: Họ sẽ hy sinh. Nhưng sự hy sinh của họ không hề vô nghĩa mà có thể cứu rất nhiều người. Hy sinh một phần nhỏ cứu lấy nhiều người hơn, đây là đạo làm vua hiền.
Lý Miên khẽ cười, cúi xuống hỏi hắn: Sợ sử quan mắng con?
Lý Miên: Không đâu. Chỉ mấy ngàn người thôi, nghe thì nhiều nhưng so với người trong thiên hạ thì chẳng khác nào bụi bặm. Có người sinh ra đã là sao, có người sinh ra đã là bụi, không phải thúc phụ từng kể con nghe từ nhỏ rồi à? Bụi và sao…
Những câu chuyện ấy đều làm Lý Dung sợ hãi. Nhưng hắn không dám thể hiện ra nỗi sợ, giống như con mồi bị rắn theo dõi, chỉ cần tỏ ra mệt mỏi là sẽ bị giết ngay tắp lự.
Điều này khiến Lý Miên rất buồn. Ông ta không biết vì sao đứa trẻ này sợ mình như thế… Ông ta sẽ không đoạt ngôi vua, khi được gửi gắm, ông ta đã thề không có con nối dõi trước mặt Tiên đế.
Lý Miên: Sử quan sẽ không mắng con. Những người kia không lên tiếng, chẳng mấy ai nhớ mãi chuyện này. Mà có thì có sao? Cho họ mắng, con cứ coi đó là tiếng côn trùng. Mấy năm, mười mấy năm qua đi, Dung Nhi của chúng ta sẽ là vị vua hiền, chuyện này có đáng là gì?
Lý Dung kéo chăn trùm lên đầu. Hắn chưa từng giết người, tuy cũng từng sai tâm phúc tiêu diệt vài kẻ địch, nhưng lần này thì khác… một khi đóng dấu sẽ là cảnh trăm họ lầm than.
Lý Dung: Những người khác đều thủ vững biên ải, trẫm không làm được…
Lý Miên cười khổ: Sao con biết tổ tiên đều thủ được? Cũng vậy cả thôi, đã thành vua hiền được người đời ca tụng rồi, còn ai quan tâm những chuyện đó nữa.
Lý Miên: Đứa ngốc, không ai trên đời là hoàn hảo. Vả lại, có thúc phụ nữa mà.
Lý Miên: Thúc phụ sẽ chặn Đào thị thay con, thúc phụ cũng sẽ gánh tiếng mắng chửi thay con. Dung Nhi của chúng ta là đứa bé ngoan, mọi người đều biết. Thúc phụ làm người xấu, ép con… hoặc hạ chỉ thay con.
Lý Dung vừa khóc vừa lắc đầu: Trẫm không muốn làm vua hiền, trẫm không muốn làm vua hiền!
Lý Miên: Thế con định sống thế nào? Ra đường xin ăn?
Lý Dung nghẹn ngào: Ở bên cạnh Liễu Ô…
Lý Miên: Xử lý xong chuyện thành, con sẽ thành Ngự hoàng đẩy lùi Đào thị, tự khắc nó sẽ thích con. Dương Kích là giặc, sao bì được với Dung Nhi của chúng ta?
Ông ta dìu Lý Dung ra bàn, thắp nến, bảo hắn đóng dấu. Lý Dung gục đầu ngồi trước tấu chương, mãi không nói gì.
Lý Miên: Con sợ à? Con có biết tổ tiên chúng ta đã sắp xếp cho hoàng tử, công chúa tiền triều không thế nào?
Lý Dung biết. Tổ tiên từ bi, đặc xá cho những hoàng tử, công chúa đó được sống ngoài Đế lăng của tiền triều, miễn tội chết.
Lý Miên nhìn hắn, ánh mắt lúc sáng lúc tối dưới ánh nến, như chứa đựng rất nhiều lời muốn nói. Nhưng cuối cùng, ông ta chỉ mỉm cười, gật đầu: Phải, là thế đấy.
Bạn đang đọc bộ truyện Uế Sinh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Uế Sinh, truyện Uế Sinh , đọc truyện Uế Sinh full , Uế Sinh full , Uế Sinh chương mới