TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
"Ông trời ơi, mất hết mặt mũi tổ tiên nhà họ Lý rồi, Thừa Chiêu à, sao anh lại đẻ ra thằng con đi làm trai bao thế này?"
Bà thím chỉ thẳng tay vào mặt Lý Thần chửi um lên.
Vẻ mặt Lý Thừa Chiêu cũng tối sầm lại, ánh mắt nhìn Lý Thần tràn ngập nghi ngờ và lửa giận.
Nếu đây là sự thật thì đời này của ông ấy không ngóc nổi đầu lên mà nhìn người nữa.
"Tiền này là tự tôi kiếm được", Lý Thần nói.
"Có đéo ý".
Lý Bưu cười lạnh nói: "Đừng tưởng tao không hiểu gì mà muốn qua mặt, tao nghe người ta nói mày ở thành phố cũng chỉ là một thằng vô dụng dưới đáy xã hội thôi, giờ làm trai bao rồi dám làm mà không dám nhận à?"
"Mấy người một vừa hai phải thôi".
Lưu Tú Phương đứng bật dậy, bà ấy không thể nhìn người khác nhục mạ con mình như thế được.
"Mấy người tận mắt nhìn thấy con tôi như thế rồi à? Không có bằng chứng thì đừng ăn nói lung tung".
Bác gái cười khẩy, vừa định nói thêm thì Lý Thừa Chiêu đứng dậy.
"Đủ rồi, Thần nó bảo không phải thì là không phải, con tôi nuôi lớn nó thế nào tôi là người hiểu rõ nhất, sao nó lừa được tôi chứ?"
"Tiền cũng trả cho mấy người rồi, lần sau đừng dây dưa chuyện này nữa".
Nói xong, Lý Thừa Chiêu dẫn Lý Thần rời đi.
"Đợi đã, con còn muốn nói thêm hai câu nữa".
Lý Thần an ủi Lý Thừa Chiêu đừng vội nóng giận.
Anh bước lên hai bước, đứng giữa sân, ánh mắt Lý Thần nhìn lướt qua tất cả mọi người ở đây, cười khẩy nói: "Nhà tôi nghèo, trước kia vì đủ mọi chuyện nên mượn tiền của mọi người".
"Cho dù lúc mượn tiền mọi người bới móc, xỉa xói bố mẹ tôi thế nào nhưng đến cùng mọi người vẫn đồng ý cho nhà tôi mượn tiền, có vay có trả là chuyện hiển nhiên, mà tôi cũng trả cả gốc lẫn lãi cho mọi người rồi".
"Từ nay trở đi, đất, ruộng hay bất cứ một thứ gì khác nếu không phải của nhà tôi thì nhà tôi sẽ không động vào, nhưng nếu nó là của nhà tôi mà người khác muốn thò tay động vào thì đừng có mơ".
"Mọi người muốn nghĩ sao thì nghĩ, tôi chỉ nhìn những gì mọi người làm thôi, tôi nể mặt mọi người cùng là bà con lối xóm, nhưng nếu ai dám nhổ lông hổ thì đừng trách tôi không nể mặt".
Những lời Lý Thần nói tuy tông giọng không cao nhưng lại cực kỳ đanh thép.
Nhìn anh còn trẻ, đứng trong đám thanh niên cũng được coi là non trẻ nhưng những gì anh nói lại đanh thép đến mức mấy trưởng bối không nói được câu nào.
Lý Thần nói xong định rời đi nhưng Lý Bưu lại không cho.
"Phụt! Tưởng mình là cái thá gì mà giả vờ giả vịt cho ai xem hả? Mày có tin tao đánh một trận cho mặt mày nở hoa không hả?", Lý Bưu ghen tức nhìn Lý Thần cười khẩy nói.
Lý Thừa Chiêu đứng cạnh tính khí vốn nóng nảy, dạo gần đây đã nhịn mấy lần rồi, một bụng lửa giận không có chỗ xả.
Tận mắt nhìn thấy con trai mình biểu hiện xuất sắc thế, ông ấy liền hét to một tiếng: "Thằng chó, mày thử nói lại lần nữa xem".
Lý Bưu côn đồ nhưng đứng trước mặt Lý Thừa Chiêu đang máu nóng xông lên não cũng thấy hơi rén, tránh sau lưng bố mẹ hét to: "Đắc ý cái gì chứ, cũng dựa vào tiền con trai đi bán thân kiếm đươc mà thôi".
"Tao phải đánh chết thằng chó mày".
Lý Thừa Chiêu hăng máu, cầm luôn cái cuốc trong sân đuổi theo.
Lý Bưu không ngờ Lý Thừa Chiêu bênh con trai đến mức này, hét lên một tiếng rồi lui về sau.
Lúc này, đám người trưởng thôn cũng vây quanh Lý Thừa Chiêu can ngăn ông ấy.
Thím của Lý Thần hét to: "Lý Thừa Chiêu, anh muốn sao? Muốn đánh chứ gì?"
"Dạy dỗ con thím cho hẳn hoi vào".
Lý Thừa Chiêu bỏ cuốc xuống, cảnh cáo.
Lúc này Tô Vãn Thanh cũng đứng dậy, vẻ đẹp và dáng người của cô lập tức thu hút sự chú ý của đám người.
Bạn đang đọc bộ truyện Vận May Đổi Đời tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vận May Đổi Đời, truyện Vận May Đổi Đời , đọc truyện Vận May Đổi Đời full , Vận May Đổi Đời full , Vận May Đổi Đời chương mới