TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Vân Thâm Bất Tri Xuân Dục Vãn

Chương 1: Yết Bảng


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
sau →

Ra khỏi cửa thành phía nam Lâm Hoài, đi ba dặm về hướng nam, nơi đó chính là Nam Cương của Đại Yến.

Mỗi khi xuân về, phong cảnh Nam Cương như họa, non sông nước biếc, là vùng đất đẹp nhất của toàn bộ Đại Yến triều.

Chính vì vậy, vị vua khai quốc của Đại Yến triều đã lựa chọn nơi đây để xây lên hành cung Lâm Hoài, lịch đại quân vương của Đại Yến đều coi hành cung là nơi thưởng xuân đạp thanh, nếu chính sự hơi nhàn rỗi, sẽ dẫn sủng phi hoặc hoàng tử đến hành cung Lâm Hoài ở nửa tháng. Trải qua trăm năm, thành Lâm Hoài nay đã trở thành Nam Kinh của Đại Yến, cùng Bắc Đô Bá Lăng một nam một bắc ngàn dặm nhìn xa, từng người phồn vinh.

Vẻ đẹp của Lâm Hoài, nằm ở sơn thủy. Kỳ lạ của Lâm Hoài, cũng ở sơn thủy.

Nam Cương nhiều cổ y, trong núi cũng nhiều kỳ hoa dị thảo, thậm chí còn có rất nhiều cổ trùng mà bá tánh Đại Yến chưa từng gặp qua. Cổ y nhất mạch, y pháp cổ quái, thường thường kiếm tẩu thiên phong*, vì thế trong lòng y giả chính thống khắp thiên hạ, cổ y nhất mạch không khác gì với tà đạo. Nếu phía bệnh nhân không phải dược thạch vô y (không có thuốc nào chữa khỏi), hoặc thiếu tiền tự cứu, cũng sẽ không nghĩ đến cổ y Nam Cương ở Lâm Hoài.

*Kiếm tẩu thiên phong: không theo quy tắc, thích làm chuyện khác người.

Tháng ba năm nay, sau trận mưa xuân đầu tiên, phong cảnh bên ngoài thành Lâm Hoài có vẻ phá lệ xanh tươi.

Rất nhiều cây phong dây leo bám trên cửa thành phía bắc thành Lâm Hoài, lá non màu xanh nhạt cùng phiến lá màu xanh đậm xếp chồng lên nhau, nhìn qua màn mưa dịu nhẹ, như một mạt lụa xanh lồng trên bức tường thành xám xanh, cổ xưa mà thanh nhã.

Mười tên phủ vệ trong phủ Tần Vương cưỡi ngựa mở đường, chiếc xe ngựa đầu tiên của phủ Tần Vương xuyên qua cửa phía bắc thành Lâm Hoài, chậm rãi chạy thẳng về hướng hành cung Lâm Hoài.

Bánh xe nghiền nát trên nền gạch đá xanh, tiếng "Kẽo kẹt" không dứt.

Tỳ nữ Lục Lan nho nhỏ nhấc một góc màn xe lên, đôi mắt chớp to trong veo như nước nhìn quanh hẻm mạch ven đường thành Lâm Hoài -- thành Bá Lăng phố xá ngay ngắn, không như thành Lâm Hoài nhàn tản ý thơ. Dòng suối trong vắt uốn lượn giao thoa trong thành, hầu như trước cửa mỗi nhà đều có dương liễu phủ che, hàng liễu dài phất nhẹ theo gió, từng con sóng xanh khẽ lật, đẹp đến mức giống như một bức tranh sơn thủy điền viên.

Lục Lan nhìn thấy có chút ngây ngốc, giật mình phát hiện trên eo bị ai đấy nhéo một cái, nàng bị đau buông màn xe ra, quay đầu lại trừng mắt cái người vừa rồi mới nhéo nàng - tỳ nữ Hồng Nhiễm.

Hồng Nhiễm lớn tuổi hơn nàng, đôi mắt phượng nhanh chóng liếc qua tiểu quận chúa đang quấn lấy áo khoác nghỉ ngơi.

Lục Lan tự biết mình sai, tiểu quận chúa trầm kha* nhiều năm, kỵ nhất là lạnh, nàng quả thật không nên vén rèm nhìn lén phong cảnh thành Lâm Hoài.

*Trầm kha: bệnh tật nghiêm trọng kéo dài, khó chữa.

Bạn đang đọc bộ truyện Vân Thâm Bất Tri Xuân Dục Vãn tại truyen35.shop

Tần Vương là đệ đệ của đương kim Thiên tử, thích văn ghét võ, sinh ra đã hào hoa phong nhã. Có lẽ do thân thể hắn đơn bạc, cho nên chỉ sinh ra độc nữ tiểu quận chúa Yến Anh, mà kể từ ngày sinh ra đã ốm yếu nhiều bệnh. Không may tiểu quận chúa lúc nhỏ lại vô ý rơi xuống nước, về sau chấn kinh liền triền miên giường bệnh, mỗi ngày chỉ có thể thu mình ở trong các tĩnh dưỡng.

Có thể là do dùng dược quá nhiều, tích tụ độc tố trong cơ thể, năm mười lăm tuổi tiểu quận chúa đột nhiên mất đi thị giác, bất luận là Thái Y Viện hay là Linh Xu Viện, cũng chỉ có thể bó tay lắc đầu.

Tất cả mọi người đều thầm thương tiếc, thân mình tiểu quận chúa quá yếu, không chừng nào ngày đó ngủ quên mất thế là không thể tỉnh lại nữa.

Tần Vương và Tần Vương phi hết mực yêu thương cũng như vô vàn đau lòng tiểu quận chúa, nếu quần y Bá Lăng bó tay, vậy bọn họ đành phải dẫn tiểu quận chúa đến Lâm Hoài đánh cược một ván vận khí.

Thiên tử cũng rất cưng tiểu chất nữ này, vì vậy đã hạ đặc chỉ, để đoàn người Tần Vương vào hành cung Lâm Hoài ở một thời gian, thuận cho việc tìm đại phu.

Bởi thân thể tiểu quận chúa yếu đuối không thể chịu nổi gió, thế cho nên xa giá của nàng đi rất chậm. Xa giá của Tần Vương và Tần Vương phi đi theo phía sau xa giá của tiểu quận chúa, dẫu cho phong cảnh Lâm Hoài có đẹp như tranh, thì đối với hai phu thê Tần Vương mà nói, đã không còn lòng dạ nào để thưởng thức.

"Khụ khụ..."

Bỗng dưng tiểu quận chúa Yến Anh ho nhẹ hai tiếng, nàng vô thức hai tay ôm lấy thân mình, như thể cảm thấy lạnh, trên gương mặt tái nhợt đôi mày liễu cong cong hơi nhăn lại -- trên hai mắt nàng được che phủ bởi một sợi gấm bạch hoa văn tơ vàng rộng chừng hai ngón tay, sớm mai thức giấc, nàng luôn phân phó Hồng Nhiễm buộc lên cho nàng.

Thế gian này, người mù phần lớn là khăn đen che mắt. Thế nhưng mà, trời sinh nàng phải dùng lụa trắng che mắt.

Dường như mọi người nói nàng ngủ qua thì không có khả năng tỉnh lại được, thế thì nàng sẽ cố gắng thức dậy thật đều đặng vào mỗi sáng mai.

Lục Lan cầm phích nước nóng tới, nhẹ nhàng giở một góc áo khoác ra, đặt phích nước nóng bên cạnh tiểu quận chúa, lại ôn nhu kéo áo khoác lên.

Nàng nhíu mày nhìn thoáng qua Hồng Nhiễm, Hồng Nhiễm lắc lắc đầu, dù có là thở dài, nàng cũng không dám ở trước mặt tiểu quận chúa than ra thành tiếng.

Bầu không khí trở nên rất yên tĩnh, yên tĩnh đến nỗi ngay cả tiếng vó ngựa cũng phá lệ thanh thúy lọt vào tai.

Sau khi đã đi hơn nửa dặm đường trong thành Lâm Hoài, xa giá rẽ vào ngự phố rộng lớn, dọc theo ngự phố đi suốt một đường cuối cùng đi tới trước cửa hành cung nguy nga.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vân Thâm Bất Tri Xuân Dục Vãn, truyện Vân Thâm Bất Tri Xuân Dục Vãn , đọc truyện Vân Thâm Bất Tri Xuân Dục Vãn full , Vân Thâm Bất Tri Xuân Dục Vãn full , Vân Thâm Bất Tri Xuân Dục Vãn chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top