TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Công việc thuận buồm xuôi gió, đời sống tình cảm nồng tình mật ý, Nhiễm Việt cảm thấy thời gian này tuyệt đối là khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong hai đời của cô, thỉnh thoảng tăng ca, thỉnh thoảng ra ngoài hẹn hò với Tần Trí Viễn, cuối tuần có thời gian trở về thăm mẹ Nhiễm, cô cảm thấy tiếp tục như vậy nữa, có lẽ bản thân sẽ sớm quên đi mối "thù" này.
Lúc đầu đắm chìm trong sự thống khổ của thù hận, có lẽ là bởi vì cô chưa gặp được Tần Trí Viễn, chưa gặp được hạnh phúc, mà bây giờ, lạnh giá trong trái tim đã sớm bị trục xuất, chỉ còn sót lại cảm giác tràn đầy hạnh phúc.
Sau Tết Trung thu không lâu, chính là sinh nhật của mẹ Nhiễm, Nhiễm Việt sớm đã chuẩn bị xong quà sinh nhật, Tần Trí Viễn đề nghị người một nhà ra ngoài ăn một bữa coi như chúc mừng, cũng nhanh chóng đặt nhà hàng xong, bên phía nhà hàng còn rất biết làm việc sai người trang trí cho phòng bao mà bọn họ đặt trước, bày tỏ sự long trọng, một ngày trước hôm sinh nhật của mẹ Nhiễm, nhà hàng gọi điện thoại đến mời Nhiễm Việt đến xem thử cách bày trí, nếu không hợp ý, bọn họ sẽ làm không nghỉ cả đêm để thay đổi đến khi hài lòng mới thôi.
Thực ra, Nhiễm Việt chỉ có yêu cầu tương đối cao với thức ăn thôi, chuyện vụn vặt như trang trí này theo cô đều là có cũng được mà không có cũng không sao, nhưng nếu đối phương đã nhiệt tình như thế, cô cũng rất vui vẻ đi một chuyến, đúng lúc tối hôm đó Tần Trí Viễn có xã giao, sau khi tan tầm chỉ có một mình cô đến nhà hàng.
Bọn họ chọn nhà hàng món Trung Hoa rất có danh tiếng ở thành phố này, lúc Nhiễm Việt đến vừa vặn là giờ cơm tối, chính là thời điểm náo nhiệt nhất, trong sảnh có rất nhiều người xếp hàng huyên náo, cô được dẫn đường đi thẳng vào bên trong, xuyên qua đại sảnh đi ra sau sân nhỏ, rồi tiến vào phòng bao.
Vừa đi vào hành lang phía trước, lại nghe thấy một giọng nói quen thuộc, Nhiễm Việt ngẩng đầu nhìn sang bên cạnh, ngoài ý muốn nhìn thấy Tần Trí Dật nắm tay Lưu Mộng Mộng đang đi ra từ trong căn phòng nào đó, hai người đều là dáng vẻ cơm no rượu say.
Tần Trí Dật nhìn thấy cô trước tiên, "Ồ" một tiếng, lưu manh cười nói: "Đây không phải là giám đốc Nhiễm sao, thật sự là khéo.
"
Từ trước nay Nhiễm Việt không có hảo cảm với Tần Trí Dật, vô thức nhíu nhíu mày, sau đó đứng lại chào hỏi hắn: "Nhị thiếu.
"
Tần Trí Dật khoát khoát tay, âm dương quái khí nói: "Đừng đừng đừng, tiếng nhị thiếu này tôi nhận không nổi đâu, nói không chừng rất nhanh tôi sẽ phải gọi cô một tiếng chị dâu đấy.
"
Nhiễm Việt không quan tâm hắn châm chọc, nói: "Tôi còn có việc, trước xin lỗi không tiếp được.
"
Tần Trí Dật một tay ôm lấy Lưu Mộng Mộng, một tay nhét vào túi, rất có dáng vẻ đàng hoàng tử tế, nhưng lời nói ra lại đáng ăn đòn, "Dáng vẻ thật sự là không nhỏ, xem ra cô đúng thật là người có chỗ nương tựa.
"
Ánh mắt Nhiễm Việt đông lạnh, liếc mắt nhìn hắn một cái sau đó xoay người nói với người bên cạnh: "Chúng ta đi thôi.
"
Nhìn bóng lưng tư thế oai hùng hiên ngang của cô, Tần Trí Dật nghiến răng nghiến lợi trừng một hồi lâu mới ôm Lưu Mộng Mộng đi ra ngoài, Lưu Mộng Mộng tựa như không xương dính vào trên người hắn, õng ẹo nói: "Nhìn bộ dáng lớn lối kia của cô ta, quả thực cần dạy dỗ.
"
Tần Trí Dật tán thành gật đầu, suy nghĩ một chút, liền cầm di động của Lưu Mộng Mộng bấm một dãy số, nói với người bên kia: "Không phải các người muốn dạy dỗ Nhiễm Việt sao, bây giờ cô ta đang ở nhà hàng món Trung Hoa trên đường Bạch Vân, chỉ có một mình cô ta, tôi phát định vị cho cậu.
"
Cúp điện thoại, Tần Trí Dật lại nghĩ tới một chuyện, lập tức gọi lại số vừa rồi, "Thân thủ người đàn bà này không tệ, cậu phải tìm vài người có bản lĩnh thật sự mới được.
" Dặn dò xong hết, hắn mới vừa lòng thỏa mãn cúp điện thoại, ôm Lưu Mộng Mộng hôn hai cái, tâm tình vô cùng thoải mái đi ra ngoài.
Nhiễm Việt xem hết bố trí trong phòng, rất hài lòng, sau đó lại nghĩ tới tối nay Tần Trí Viễn ăn cơm ở bên ngoài, cô về nhà một mình nấu cơm thực sự vô vị, nên thuận tiện giải quyết bữa tối trong nhà hàng luôn, lúc cô đi ra khỏi nhà hàng chuẩn bị về nhà, trời bên ngoài đã tối đen, đèn neon hai bên đường đang lóe sáng rực rỡ.
Gió thu buổi tối rất mát mẻ, nháy mắt thổi vào khiến tinh thần người ta vô cùng phấn chấn, Nhiễm Việt thong thả chậm rãi bước tới bãi đậu xe, bãi đậu xe của nhà hàng là kiểu ngoài trời, dùng chung bãi với ngân hàng ở kế bên, diện tích không nhỏ nhưng vị trí tương đối vào sâu, ánh đèn cũng không sáng lắm, Nhiễm Việt lấy chìa khóa xe ra xác định vị trí, rồi bước nhanh đi vào phía trong.
"Nhiễm Việt!"
Chợt nghe sau lưng có người gọi tên mình, cô quay đầu nhìn lại theo bản năng, nhưng không đợi cô thấy rõ ràng, bên tai lập tức truyền đến một tiếng gió "Vút" nhanh chóng mạnh mẽ, cô phản xạ có điều kiện nâng tay lên ngăn cản.
Cánh tay trong nháy mắt truyền đến một trận đau nhức, định thần nhìn lại, chính là một cái ống nước đánh vào trên cánh tay cô.
Nhiễm Việt mở lớn hai mắt, nhấc chân hung hăng đá văng cái ống ra, sau đó nhanh chóng lui về phía sau hai bước, cuối cùng cũng thấy rõ ràng thế trận của đối phương.
Đối phương gồm năm người cao lớn trẻ tuổi, Nhiễm Việt cũng không quen biết, chỉ thấy trên tay mỗi người bọn họ đều cầm theo một đoạn ống nước, bộ dáng hung thần ác sát, xem ra là có chuẩn bị mà đến.
Nhiễm Việt thầm cảm thấy buồn cười, tư thế cầm ống này, nên xem bọn họ là bá vương đường phố hay xã hội đen đây? Nhưng cú đánh trên cánh tay vừa rồi, lực đạo thật không nhỏ, Nhiễm Việt lặng lẽ tính toán năng lực của cả đám.
Chỗ hiện tại bọn họ đang đứng, mặc dù cách bãi đậu xe cửa chính một khoảng cách, ánh đèn cũng không sáng lắm, nhưng nếu bảo vệ đủ cẩn thận, nhất định có thể nghe được động tĩnh bên trong, Nhiễm Việt nghĩ thầm có cần mở miệng kêu người hay không?
Nhưng đối phương hiển nhiên không có ý định cho cô quá nhiều thời gian rảnh, dẫn đầu vung ống nước lên đập tới phía cô, tư thế kia vừa nhìn chính là từng trải qua huấn luyện.
Nhiễm Việt nghiêng người một cái tránh công kích, nhanh chóng ra tay đoạt lấy ống nước của gã, mấy người phía sau cũng vọt lên trong giây lát, mấy đoạn ống nước lập tức đập bang bang về phía lưng và đùi cô, Nhiễm Việt không thể đoạt lấy ống nước trước được, chỉ có thể tiếp tục tay không lấy một địch nhiều, mặc dù thân thủ cô hơn người, nhưng đối phương cũng là người luyện võ, hơn nữa còn có vũ khí, không tới một lát, trên lưng trên đùi cô đều bị đánh vài cú, cơn đau nhức mơ hồ làm cô cắn chặt răng.
Đám người vây quanh Nhiễm Việt đánh, lại phát hiện rất khó tiếp cận được cô, không khỏi càng đánh càng hăng, người đàn ông dẫn đầu nghiến răng nghiến lợi nói: "Các anh em, đánh gần chết mới dừng cho tao.
"
Nhiễm Việt ra một thân mồ hôi nóng, chống cự một hồi, liền tìm được khe hở trống chạy ra ngoài, trong lòng càng thêm nghi hoặc, bọn họ đánh nhau trong bãi đậu xe, thế nhưng cả nửa ngày bảo vệ cũng không có phản ứng, hơn nữa lâu như thế mà cũng không có ai vào lấy xe?
Đám người thấy cô muốn chạy, quát khẽ: "Đừng để cô ta chạy !"
Nhiễm Việt chạy được vài bước, nghe tiếng đuổi theo ở sau lưng, đột nhiên ngừng lại, dùng chân quét mạnh về phía sau, chuẩn xác đá trúng một kẻ đuổi theo gần đến, hắn ta bị cô dùng sức đá ngã lăn xuống đất, ống nước rơi ra khỏi tay rớt xuống đất, Nhiễm Việt thuận thế nhặt lên.
Có vũ khí trong tay, đối với Nhiễm Việt mà nói như hổ thêm cánh, chỉ với một đoạn ống nước ở trong tay cô cũng có thể đánh ra hoa, từng chiêu thức mạnh mẽ uy lực.
Đánh qua lại vài chiêu, đối phương có hai người cầm ống nước trên tay bị quật ngã trên mặt đất, ôm cánh tay ở một bên rên hừ hừ.
Bạn đang đọc bộ truyện Vi Quan Hào Môn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vi Quan Hào Môn, truyện Vi Quan Hào Môn , đọc truyện Vi Quan Hào Môn full , Vi Quan Hào Môn full , Vi Quan Hào Môn chương mới