TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Sau hai ngày, những người của Lợi Á ở lại đã dưỡng thương xong. Lam Nguyệt bèn cho bọn họ rời đi, nhưng tất cả đều xin được ở lại. Lam Nguyệt phải bảo bọn họ hãy đi tìm người của mình, tìm được rồi thì tập trung nhau lại chuyển đến nơi khác, tránh trường hợp người của bọn họ lại bị cướp đi. Bọn họ đều hiểu ý Lam Nguyệt, nơi cư trú cũ cũng toàn là thân nhân của bọn họ, thật sự không yên tâm được.
Trong những ngày ở lại bộ lạc, Lam Nguyệt có dạy bọn họ cách đánh lửa, đây là thứ mà khi ở bên chỗ Mộc Sa bọn họ không hề học được. Sau đó bọn họ lại phải vội vàng rời đi nên không kịp dạy những thứ khác. Lam Nguyệt còn cho bọn rất nhiều đồ ăn cùng một ít thảo dược cầm máu, lại dặn bọn họ khi nào ổn định xong thì có thể quay lại để học những thứ khác. Lúc đi đưa tiễn, Lam Nguyệt nhìn bọn không ngừng quỳ lạy mà đen mặt.
Đến khi bộ lạc ổn định lại thì đã vào cuối mùa thu, Lam Nguyệt cũng vượt qua giai đoạn ba tháng đầu nguy hiểm. Vừa mở mắt ra, Lam Nguyệt đã nhìn thấy khuôn mặt tươi cười giống như mèo đi ăn vụng của người nào đó, vạch đen lập tức xuất hiện trên trán Lam Nguyệt. Cô lấy tay đẩy khuôn mặt kia ra, ngón tay lại bị ngậm vào, người nào đó càng dính sát hơn.
“Trát Nhĩ, trưa rồi, em đói”, Lam Nguyệt hết cách, chỉ có thể kêu đói, sớm biết vậy tối hôm qua không đáp ứng hắn, mệt chết đi được. Trát Nhĩ sau ba tháng mới lần đầu được ăn thịt, quả thật muốn ngừng mà không được, tới tới lui lui lăn qua lăn lại đến sáng sớm, mặc dù rất nhẹ vì sợ em bé bị thương, cũng khiến cho Lam Nguyệt đến sáng sớm mới ngủ. Lam Nguyệt thật sự rất hối hận. Trát Nhĩ nghe cô kêu đói, vội vàng bò dậy đi làm ông chồng nội trợ. Không thể để Lam Lam và em bé trong bụng đói được. Người nào đó vừa được thỏa mãn vui sướng đi nhà bếp nấu cơm hậu hạ lão phật gia.
“Sư phụ, em đang định đi đào thuốc. Trát Nhĩ nói chị muốn đi xem hái quả dầu, chỗ em muốn đến cũng là chỗ có quả dầu, em đi với chị nhé?”
Lam Nguyệt đang ăn cơm, Tiểu Thạch đã mang giỏ trúc đến. Lam Nguyệt gật đầu, nhìn xuống giỏ trúc của Tiểu Thạch. Tay nghề của Hoắc Lí đúng là ngày càng thành thạo, đã tìm được biện pháp làm cho giỏ trúc chắc chắn hơn.
“Tôi có nói với Ny, nếu gặp trường hợp khó sinh thì đến chỗ cậu lấy nhân sâm cho người ta ngậm. Cô ấy đã nói với cậu cha?” Lam Nguyệt hỏi Tiểu Thạch.
“Vâng, cô ấy nói rồi. Sư phụ, tại sao phải làm như vậy ạ?” Tiểu Thạch tò mò hỏi.
Bữa trưa này, cô vừa ăn cơm vừa dạy đệ tử, thời gian cứ thế chậm chậm trôi qua. Sau khi thu dọn xong, Trát Nhĩ ôm Lam Nguyệt chuẩn bị ra ngoài, Tiểu Thạch đi phía sau tiếp tục hỏi. Bụng Lam Nguyệt đã hơi nhô lên, cô muốn đi bộ một lát, Trát Nhĩ lại không cho. Lam Nguyệt phải nói đây là vì sau này sinh con, nói nếu mệt sẽ nói cho hắn biết, Trát Nhĩ mới miễn cưỡng để cô đi chậm chậm. Tiểu Mãnh đang trêu chọc cá ở bên sông, thấy Lam Nguyệt đi tới bèn tung tăng chạy theo sau.
Đến chỗ có cây dầu thì bọn họ dừng lại. Có mấy người đã đến đây từ sáng, thấy Lam Nguyệt đến bèn xúm lại, mồm năm miệng mười, nói Trát Nhĩ sao lại mang trí giả đến đây, ra ngoài sẽ khiến trí giả ngã bệnh các kiểu. Đến khi nhìn thấy thầy thuốc, bọn họ mới không nói gì nữa. Trát Nhĩ cũng buồn bực, Lam Lam nói muốn hẹn hò với hắn, hẹn hò cái quỷ gì, chắc chắn chẳng phải thứ tốt lành gì. Haizz, sau khi mang thai, Lam Lam toàn có những suy nghĩ kỳ lạ thôi.
Lam Nguyệt không buồn quan tâm những xoắn xuýt trong lòng Trát Nhĩ, ngồi trên mũi Tiểu Mãnh đến chiếc hang tạm xem xét một chút. Trong rừng Lạc Vụ có rất nhiều đống đá, lớn nhỏ đều có, bọn Trát Nhĩ bọn họ sớm đã quen thuộc nơi này. Phía trước rừng cây quả dầu và cây ngân hạnh có mấy đống đá lớn có thể dùng làm nơi nghỉ tạm. Trát Nhĩ sửa sang toàn bộ nơi này thành hang động, buổi tối ngủ lại còn có một nơi có thể che gió che mưa.
Lam Nguyệt nhìn vào trong, thấy hang động đã được quét tước sạch sẽ, cảm thán người trong bộ lạc cuối cùng đã học được vệ sinh sạch sẽ. Nhớ lại lúc cô mới đến núi đá, người trong Bộ lạc vẫn ở trong hang động, bên trong phải nói là vô cùng bẩn thỉu, giờ thì tất cả đã biết lợi ích của việc ở sạch rồi. Ở bộ lạc, Lam Nguyệt thường xuyên nhìn thấy nhóm phụ nữ cài hoa lên tóc làm trang sức, Lam Nguyệt nhất thời nổi hứng, lấy chỉ gai buộc những mảnh xương nhỏ làm thành dây chuyền đeo trước ngực, chưa đến hai ngày, toàn bộ đám phụ nữ đã ồn ào muốn học theo cô. Ha ha, phụ nữ mà, ai mà chẳng thích cái đẹp.
Trát Nhĩ nhìn sắc trời không còn sớm, bảo mọi người không hái nữa, ngày mai lại hái tiếp. Trát Nhĩ cũng quay về hang động tạm để chuẩn bị cơm. Lam Nguyệt còn đặc biệt đem theo hai bó đuốc, chờ đến tối thì cắm ở cửa động để thưởng thức cảnh đẹp rừng cây dầu. Tiểu Thạch đi theo đến chỗ Lam Nguyệt ăn cơm, giúp Trát Nhĩ nướng thịt. Lam Nguyệt không mang theo nồi đá, những người khác cũng không, nên buổi chiều đành phải ăn thịt nướng vậy. Lam Nguyệt ngồi trên tảng đá, quơ quơ chân nhỏ chờ ăn.
Bạn đang đọc bộ truyện Viễn Cổ Hành tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Viễn Cổ Hành, truyện Viễn Cổ Hành , đọc truyện Viễn Cổ Hành full , Viễn Cổ Hành full , Viễn Cổ Hành chương mới