*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
- -“Bạc Hạc Hiên, cml không cần mạng nữa à!”
Khương Mạn nhíu mày, quả nhiên không phải chỉ thương ngoài ra……
“Em sẽ chăm sóc tốt cho bà ngoại, anh cứ dưỡng thương đi!” Khương Mạn trầm giọng, “Bạc Hạc Hiên nghe lời đi.”
Người đàn ông có vẻ nhọc nhằn ừ một tiếng.
Advertisement
“Thật là chỉ bị thương ngoài da thôi, tình hình của bà ngoại thế nào?”
Khương Mạn trầm ngâm một lúc, vẫn chọn nói thật cho anh biết.
Advertisement
“Bà ngoại vẫn nhận thức mọi thứ rõ ràng, nhưng mà bị giam cầm quá lâu, bây giờ tinh thần chưa được ổn định, sau khi biết quan hệ giữa hai chúng ta thì rất tin tưởng em.”
“Nhưng mà……bà ngoại bị bạo hành lâu ngày, những vết bỏng trên tay là do tàn thuốc, xương cổ chân bị gãy nhưng không được chăm sóc tốt, cơ chân bị teo.”
“Nghiêm trọng nhất là……khuôn mặt.” Khương Mạn có chút gian nan nói: “Phải đến 60% là vết sẹo bỏng, em hoài nghi bị người ta dùng nước sôi…….”
Phía bên kia điện thoại là một khoảng lặng.
Khương Mạn gần như không nghe thấy tiếng thở của Bạc Hạc Hiên. Cô biết anh nhất định rất đau lòng.