MC hiển nhiên là ngượng ngùng: “Vậy trước khi lĩnh giải có thể cho mọi người xem mặt hai vị không? Quần chúng ở đây đều rất tò mò.”
“Không được.” Khương Mạn không hề do dự liền cự tuyệt “Nếu bị người xấu nhắm trúng thì nguy to.”
MC: “……cho nên hai vị che mặt là vì an toàn của bản thân?”
“Đúng vậy.”
MC: “……” Có mỗi một vạn tệ thôi, anh tưởng anh trúng xổ số giải độc đắc sao?
Đột nhiên, hiện trường bỗng náo động lên. Tai của Khương Mạn khẽ động, phát hiện đám đông phía dưới có hơi kích động, không ít người chỉ trỏ về phía cô và Bạc Hạc Hiên. Cô nhìn Bạc Hạc Hiên, làm một động tác thủ ngữ: Bại lộ rồi!
Bạc Hạc Hiên dùng thủ ngữ trả lời: Tìm kẻ gánh họa.
Khương Mạn giơ thẳng ngón cái lên: Thông minh như thầy Bạc vậy!
MC trên sân khấu bối rối, không biết tại sao quần chúng lại kích động vậy, mic trên tay chợt bị lấy đi.
Ngay giây sau, tiếng của Khương Mạn vang khắp hiện trường:
“Mau nhìn bên kia! Nữ thần Tôn Hiểu Hiểu!!”
“Nữ thần Hiểu không ngờ lại tới hiện trường này!!!”
Tất cả mọi người đều nhìn theo hướng cô chỉ.
Tôn Hiểu Hiểu vốn đang trưng vẻ mặt không màng thế sự, đội mũ, trốn trong một góc, đột nhiên nghe thấy tên mình bị hô vang khắp hiện trường.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!