Đáng tiếc niềm vui giống như bong bóng, Khương võ thần vừa mở miệng thì nó vỡ tan.
"Ơ, anh vẫn chưa loại Đại Ngọc à?"
Tôn Đại Ngọc: "..."
Trước đó cô làm như uỷ thác ở thành Bạch Đế đều là giả hay sao?
Tôn Hiểu Hiểu châm chọc, đáp trả: "Nếu loại tôi, vòng sau hai người được ở cùng nhau rồi?"
“Vậy thì không được.” Khương Mạn lắc đầu, khí thế hừng hực nói: “Tôi có mục tiêu rồi, vòng sau tôi sẽ không chọn anh ấy.”
Ồ ồ!
Tôn Hiểu Hiểu hít một hơi thật sâu và nhìn Bạc Hạc Hiên. Đồng minh à, vậy mà anh cũng có thể nhịn được sao?
Bạc ảnh đế vẫn cười, cả người anh không tỏ ra một chút thái độ bất mãn nào.
Rõ ràng là anh đang cười, nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác lạnh lẽo.
“Vòng tiếp theo, em muốn chọn ai?” Giọng nói của người đàn ông vô cùng “dịu dàng”.
Biểu cảm của Tôn Hiểu Hiểu có vẻ căng thẳng, cô ta bước sang bên cạnh hai bước. Hai mắt cô ta sáng lên, bàn tay nhỏ bé nắm chặt, trong lòng thầm hét lên: Đánh nhau đi! Đánh nhau đi!
"Nam khách mời nhóm ba."
Khương Mạn thoải mái nói: "Không phải anh ta chơi thể thao mạo hiểm sao? Chắc chắn anh ta sẽ vô cùng khỏe khoắn, can đảm, bền bỉ và thú vị."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!