“Tôi nói này, giọng cậu nói chuyện với tôi có thể bình thường chút không!” giọng Khương Nhuệ Trạch ra vẻ trịnh thượng: “Mau cám ơn tôi đi! Tôi giúp cậu đuổi được một con ruồi vo ve quanh bạn gái cậu đấy.”
Phía bên kia vẫn im lặng. Khương Nhuệ Trạch vội vã nói: “Nhớ suy nghĩ về chuyện đua xe nhớ!”
“Chúng ta là anh em, tôi giúp cậu bảo vệ tình yêu, tôi ở đây cậu đừng lo!”
“Con ranh thối đó còn chưa gọi cho cậu, tôi sẽ giúp cậu lên kế hoạch, cô ta nhất định……”
“Này? Alo?”
“Mẹ kiếp! Bạc Hạc Hiên cậu lại dập máy!”
Cuộc phỏng vấn ở hậu trường của Khương Mạn đã kết thúc, lúc cô chuẩn bị rời đi thì Khương Nhuệ Trạch cũng đã quay lại.
Anh ta đi cùng đám người Khương Mạn một cách công khai, sau đó còn chen lên xe.
“Cô không có chuyện gì muốn hỏi tôi à?” Khương Nhuệ Trạch nhìn cô chằm chằm.
“Hỏi anh cái gì?” Khương Mạn bóc một viên kẹo bạc hà, bỏ vào miệng.
"Tôi đã giúp cô đuổi đám ruồi nhặng đó đi rồi, vậy mà cô không thể hiện chút gì sao?"
Khương Mạn đưa hộp kẹo qua: "Mời anh ăn kẹo."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!