Biểu cảm của anh ta vô cùng bình thường, cứ như đang nhắc tới chuyện nhỏ nhặt nào đó. Anh ta lại nhìn Khương Mạn một cái, rồi nhìn tớ giấy giám định ADN trong tay: “Cô không có việc gì đi làm cái này làm gì? Còn cố ý dùng tóc của trợ lý để làm xét nghiệm, định giăng lưới bắt ai à?”
“Nhưng cũng thú vị đó, đúng là con yêu quái không bình thường, có gì không rõ ràng về lai lịch của bản thân à?”
Khương Mạn cười không nói gì, lấy lại tờ giấy giám định trong tay anh ta rồi nói: “Chuyện của tôi anh tò mò làm gì?”
“Dù gì tôi cũng là vệ sĩ free một ngày cho cô, hỏi chút thì sao?” Khương Nhuệ Trạch hất cằm. “Chuyện của cô nói cho tôi nghe đi mà?”
Khương Mạn không nhanh không chậm cất tờ giấy đi, sau đó mới quay sang nói với anh ta: “Tối nay anh tới tìm Bạc Hạc Hiên, hay là đặc biệt tới tìm tôi vậy?”
Khương Nhuệ Trạch trợn mắt: “Cô nói linh tinh gì đấy! tôi tìm cô làm gì! Cô có phải em gái tôi đâu!”
Nói xong thì quay đầu bỏ đi.
Khương Mạn nói với theo anh ta: “Lần trước anh bảo muốn Bạc Hạc Hiên tham gia cuộc đua, đấy là cuộc cá cược đúng không?”
“Làm sao, cô thấy hứng thú à?”
“Tiền thưởng bao nhiêu?”
“Nhiều lắm.” Khương Nhuệ Trạch lười nhác nói: “Người trong giới ở Bắc Thành đều biết, có rất nhiều người giàu và doanh nhân, không phải ai cũng tham gia đâu.”
“Ghê gớm vậy à, không sợ ăn cơm tù à?”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!