*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạc Thiên Y nở nụ cười kỳ quái: “Em cược 5 tệ, anh chưa theo đuổi được người ta!”
Bạc Hạc Hiên híp mắt nhìn cô.
Advertisement
Bạc Thiên Y nhún vai: “Chỉ có mấy đứa con nít vừa bước chân vào giới giải trí, mới ảo tưởng anh là cái gì mà thần tiên không màng việc trần thôi!”
“Em thấy chị Khương Mạn khá là thông minh, người đẹp mồm độc còn biết đánh người, không giống mấy đứa ngốc, anh muốn lừa được người ta về tay chắc là hơi khó!”
Advertisement
Bạc Hạc Hiên cười thành tiếng: “Lừa?”
“Nói thật đi, chị ấy biết bộ mặt thật của anh chưa?” Bạc Thiên Y nhìn anh mình một cái nhỏ giọng nói: “Em thấy anh giả vờ là một kẻ chu đáo trong nhóm người lúc quay chương trình đúng là giống lắm…..”
Cô vừa nói xong lời này thì trán bị cốc một cái.
“Như em đã nói, cô ấy rất thông minh.”
Bạc Hạc Hiên xì một tiếng cúi thấp đầu cười cười: “Anh là cái dạng gì, có khi cô ấy biết từ lâu rồi.”
Bạc Thiên Y hơi ngạc nhiên, suy nghĩ một lúc rồi bật cười.
“Nếu đã như thế mà vẫn bằng lòng chấp nhận anh, vậy chị ấy quả thực gan to.”