*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Dựa vào nắm đấm này của các em liệu có đánh lại nó không?"
"Lời của con người, ma có thể hiểu được à?"
Advertisement
"Hay là niệm "Chú Đại Bi" để cầu siêu cho ma?"
Thấy ba cậu bé vẫn không phục, Khương Mạn khom người xuống, cười nói:
"Nếu là ma nữ áo đỏ có thật thì ma nữ này muốn đối phó với loài người, thì các em không sợ nó sẽ là ăn các em đầu tiên à?"
Advertisement
Ba cậu bé đột nhiên cảm thấy ớn lạnh.
“Bịch” một tiếng, ngọn đèn đường trên đầu đột nhiên vụt tắt. Bốn phía tối đen như mực, chỉ còn có tiếng động cơ kêu lạch cạch không ngừng, thi thoảng còn có những tia lửa nhỏ bắn ra.
Vù… Giống như có ai đó đang thổi hơi lạnh vào cổ bọn họ, sau lưng họ cũng giống như có con chim đang vỗ cánh. Cả ba người đều rùng mình.
Giọng nói trầm thấp và kỳ dị của người phụ nữ từ phía sau vang lên:
"Nghe nói ăn thịt trẻ con là ngon nhất..."
Ba người vô thức quay đầu lại liền nhìn thấy một hàm răng trắng sáng, bên cạnh hàm răng đó là một đôi mắt xanh biếc và có một âm thanh kỳ quái truyền đến.