Ánh mắt Lan Quy càng thêm mất kiên nhẫn: "Vậy thì sao?"
Bất Ly nhìn hắn chằm chằm: "Nàng ấy cũng là một con người."
Trong mắt Lan Quy hiện lên vẻ giễu cợt: "Trên thế gian này ác quỷ lộng hành, sống như heo như chó, chết sớm cũng là một sự giải thoát."
Bất Ly nhìn hắn, trong mắt chỉ còn lại sự tiêu điều. Tận cùng của sự thất vọng là sự im lặng.
Trong lúc im lặng, ánh mắt Lan Quy run lên, nhất thời dường như sợ hãi điều gì đó. Giọng nói của hắn trở nên lại dịu dàng, vuốt ve khuôn mặt của Bất Ly, nhẹ nhàng nói:
"Trẫm sẽ bồi thường cho ngươi."
Lan Quy nằm bên cạnh "hắn ta", nhẹ nhàng ôm từ phía sau rồi hôn lên tóc mai và cổ "hắn ta", nói từng chữ từng từ: "A Ly, đừng giận ta nữa, có được không?"
……
Cảnh quay này đến đây là kết thúc.
Bạc Hạc Hiên vẫn duy trì tư thế ôm chặt Khương Mạn từ phía sau. Anh hít một hơi thật sâu để kéo mình thoát ra khỏi vai diễn.
"Yêu Nhi?"
Cơ thể Khương Mạn run lên, quay đầu lại dùng ánh mắt phức tạp nhìn anh. Cô mím môi, cau mày nói: "Hình như em không thể thoát vai nổi, phải làm sao đây?"
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!