*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Em muốn nói ra chân tướng cho các anh trai biết!”
……
Advertisement
Lúc này.
Trong phòng bệnh VIP.
Khương Nhuệ Trạch và Khương Lệ Sính đều có ở đây.
Advertisement
Hai người đều đã xem xong livestream của buổi biểu diễn, trong phòng bệnh im lặng như tờ.
Có cảm giác rét lạnh khó tả lan khắp người.
Khương Lệ Sính vùi đầu trên chiếc ghế, trong tay cầm một điếu thuốc.
Khương Nhuệ Trạch cũng yên lặng hiếm thấy, lúc lâu sau anh ấy mới lên tiếng: “Người xuất hiện trong buổi biểu diễn là em gái ……”
“Anh biết.” Khương Lệ Sính day trán.
“Trước khi em gái đi đã tới tìm em.” Khương Nhuệ Trạch nói với giọng run run: “Con bé nói thằng tư không bị bệnh hoang tưởng.... anh nói xem, con bé như vậy là có ý gì……”
Khương Lệ Sính không trả lời.
Hoặc là nói, anh ấy không dám nghĩ tới, điếu thuốc trên ngón tay đã đốt hết.