*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Sắc mặt Trương Tín Triết tối sầm, hình như là đang cân nhắc đề nghị này. Advertisement “Chưởng giáo, chuyện này căn bản khỏi cần phải chần chừ. Trần Tùng Ân có thể đào tạo ra một loại đồ đệ đại nghịch bất đạo như Tạ Hoàng Đồng đây, từ đó có thể tưởng tượng ra tâm tư của ông ta. Tôi thấy chúng ta nên thẳng tay thiêu hủy ngôi mộ này, hoàn toàn cắt đứt niệm tưởng của thằng quỷ nhỏ họ Tạ kia!” Một vài trưởng lão hung hăng nêu ý kiến. Advertisement Hầu hết những người này là phe phái của nhà họ Trương, ra sức ủng hộ Trương Tín Triết và Trương Tĩnh Hòa. Năm ngày trước, Tạ Hoàng Đồng đã làm Trương Tĩnh Hòa bị thương và suýt nữa đã làm tan nát đạo tâm của tiểu thiên sư, nên khiến bọn họ không thể không ghi hận ở trong lòng. "Không chỉ thầy trò Trần Tùng Âm, mà còn cả Đường Tuấn! Dám coi núi Yên Tử oai phong của chúng ta như hư không, lại để đồng đạo trong thiên hạ chê cười Thiên Sư Đạo chúng ta, khiến lòng người rời bỏ, tuyệt đối không thể bỏ qua cho anh ta được!” “Không sai! Vốn dĩ nếu như anh ta cùng đám người kia cùng nhau rời khỏi đây, thì chúng ta vẫn không thể làm gì được anh ta rồi. Không ngờ anh ta lại to gan lớn mật như vậy, dám đơn độc ở lại núi Yên Tử của chúng ta! Đây là cơ hội ngàn năm có một, nếu như núi Yên Tử chúng ta có thể trấn áp Đạo Thể, thì sẽ giúp khuếch trương tiếng tăm và uy tín của núi Yên Tử rất nhiều.” "Chưởng giáo! Trưởng lão Trương Chấn nói rất có lý. Đạo Thể tuy mạnh nhưng dù sao nơi đây cũng là Yên Tử của ta, cực kỳ có lợi với chúng ta. Chỉ cần chưởng giáo vận dụng nội tình, mấy người chúng ta liên thủ, chắc chắn có thể trấn áp anh ta ở Yên Tử. Cũng giống như Trần Tùng Ân vậy, sẽ khiến anh ta bị bao vây và tử trận ở núi Yên Tử này!” Sắc mặt Trương Tín Triết thay đổi rõ rệt, ánh mắt lóe lên một tia bất định, giống như là hơi động lòng.