<ol itemscope itemtype="http://schema.org/BreadcrumbList" class="breadcrumb"><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com" title="Đọc truyện online" itemprop="url">
<span itemprop="name">Truyện</span>
<meta itemprop="position" content="1" />
</a>
</li><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com/the-loai/lich-su" title="Lịch Sử" itemname="Lịch Sử" itemprop="url">
<span itemprop="name">Lịch Sử</span>
<meta itemprop="position" content="2" />
</a>
</li><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com/vo-dai-lang-ta-con-la-cuoi-phan-kim-lien-dich" title="Võ Đại Lang: Ta Còn Là Cưới Phan Kim Liên (Dịch)" itemname="Võ Đại Lang: Ta Còn Là Cưới Phan Kim Liên (Dịch)" itemprop="url">
<span itemprop="name">Võ Đại Lang: Ta Còn Là Cưới Phan Kim Liên (Dịch)</span>
<meta itemprop="position" content="3" />
</a>
</li></ol>
"Chu đại nương?" Võ Thực nhìn thấy hai mẹ con, trong nháy mắt nghĩ đến Chu đại nương ở Võ thôn phụ cận huyện Dương Cốc.
Đồng hương ở Võ thôn.
Trước kia Chu đại nương để tang chồng, một mình làm ruộng nuôi nhi tử Ngô Mãnh tại Võ thôn, hôm nay lại đi tới huyện thành.
Chu đại nương rất có ấn tượng với Võ Thực, bởi vì Võ Thực từ nhỏ vóc dáng không cao, đệ đệ của hắn thì ngược lại là một hán tử khôi ngô cao lớn.
Chu đại nương cười nói: "Võ Đại, nghĩ không ra lại gặp được ở chỗ này, gần đây còn ổn đó chứ?"
"Vẫn được."
Võ Thực gật gật đầu, mời bọn họ vào trong ngồi: "Đại nương vào trong thành mua đồ vật à?"
Sau khi Chu đại nương cùng nhi tử Ngô Mãnh đi vào, ăn một chút, Chu đại nương thầm nghĩ trong thành gặp được người quen cũng tốt, có thể chiếu ứng lẫn nhau, Chu đại nương nói: "Mua chút đồ vật, thuận tiện giúp nhi tử của tôi tìm việc làm. Đúng, Đại Lang, cậu làm công ở đây mỗi tháng có thể kiếm bao nhiêu tiền công?"
Võ Thực còn chưa lên tiếng, khách nhân bên cạnh cười nói: "Tiệm này là Võ Thực mở!"
Chu đại nương nhìn thấy đám người xếp hàng trước mắt, có chút khó có thể tin: "Đại Lang mở tiệm?"
Tiệm này sinh ý rất tốt, nàng còn thấy có người giúp việc, cửa hàng mặc dù không lớn nhưng sinh ý rất đỏ như lửa.
Cái này kiếm không ít tiền a? Chu đại nương giật mình nói: "Đại Lang, không nghĩ ra cậu buôn bán tốt như vậy!"
Khách nhân bên cạnh cười nói: "Đúng thế, Võ chưởng quỹ sinh ý tốt nhất trong nhóm phụ cận chúng ta, hơn nữa còn mở chi nhánh!"
Nghe nói như thế, Chu đại nương càng chấn kinh! Có thể mở một nhà làm ăn trong thành đã rất không tệ, Đại Lang còn có chi nhánh?
Chu đại nương từ nhỏ đã nhìn Võ Thực chất phác trung thực, trong thôn một chút thân thích hàng xóm cũng không số ít rơi, thế mà bây giờ có tiến bộ như vậy.
"Nhiều năm không thấy, Đại Lang hiện tại rất có tiền đồ nhé!"
"Mở ra hai cửa hàng bánh nướng mà thôi, không tính là gì, đại nương hôm nay ăn ở chỗ tôi đi, bao ăn no!"
"Tạ ơn Đại Lang, đúng rồi. . . Đại Lang, nơi này của cậu còn thiếu người không? Cậu nhìn nhi tử tôi hiện tại cũng không có việc làm! Nếu như thiếu người, cậu thấy Ngô Mãnh nhà tôi thế nào? Nếu như không thiếu người, cũng không quan trọng, tôi đi nơi khác tìm tiếp, Ngô Mãnh, gọi thúc thúc, đây là Võ Thực ở Võ thôn chúng ta. Lúc ấy ngươi còn nhỏ, đoán chừng không nhớ rõ."
"Võ thúc thúc, cháu vẫn còn nhớ! Khi bé còn cùng nhau qua đây chơi đùa ạ!" Ngô Mãnh nói rất lễ phép.
Nghe nói như thế, Võ Thực vui mừng: "Chu đại nương, việc này thật là đúng lúc, cửa hàng của tôi đang cần người, Ngô Mãnh nhà chị có thể làm công ở nơi này của tôi!"
Trong trí nhớ Đại Lang, lúc ở Võ thôn đã quen biết Ngô Mãnh. Chỉ là Ngô Mãnh trưởng thành có chút nhận không ra.
"Thật?" Chu đại nương vỗ tay một cái, đang lo tìm việc không được: "Vậy liền đa tạ Đại Lang."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!