<ol itemscope itemtype="http://schema.org/BreadcrumbList" class="breadcrumb"><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com" title="Đọc truyện online" itemprop="url">
<span itemprop="name">Truyện</span>
<meta itemprop="position" content="1" />
</a>
</li><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com/the-loai/lich-su" title="Lịch Sử" itemname="Lịch Sử" itemprop="url">
<span itemprop="name">Lịch Sử</span>
<meta itemprop="position" content="2" />
</a>
</li><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com/vo-dai-lang-ta-con-la-cuoi-phan-kim-lien-dich" title="Võ Đại Lang: Ta Còn Là Cưới Phan Kim Liên (Dịch)" itemname="Võ Đại Lang: Ta Còn Là Cưới Phan Kim Liên (Dịch)" itemprop="url">
<span itemprop="name">Võ Đại Lang: Ta Còn Là Cưới Phan Kim Liên (Dịch)</span>
<meta itemprop="position" content="3" />
</a>
</li></ol>
Một đoàn người nối đuôi nhau đi vào, trà ngon được bưng lên.
Bọn người Tạ Hi Đại, Hoa Tử Hư ở đây uống trà, bất quá Hoa Tử Hư luôn nhìn chằm chằm Võ Thực phía đối diện, hắn không muốn uống trà, ngược lại là muốn ăn cơm chiên trứng hoàng kim do Võ Thực làm.
Từ sau khi ăn cơm chiên trứng hoàng kim, Hoa Tử Hư liền thích cơm chiên trứng.
Mà vị quý công tử Tây Môn Khánh thì đi vào phía sau rèm với Vương ma ma nói gì đó.
Ứng Bá Tước cười nói: "Tây Môn huynh lại nảy hoa tâm rồi, bất quá tiểu nương tử đối diện quả thực không tệ a."
Tạ Hi Đại gật gật đầu: "Lấy tính tình Tây Môn huynh mà nói, có cô nương nhà ai huynh ấy coi trọng mà không chiếm được tới tay đâu, Tây Môn huynh tuấn tú lịch sự, lại có tiền, ta nhìn tiểu nương tử đối diện là chạy không thoát thủ đoạn Tây Môn huynh!"
Ứng Bá Tước bỗng nhiên hỏi: "Vừa rồi tiểu nương tử kia chính xác không tệ, không biết rõ là khuê nữ nhà nào?"
Tạ Hi Đại lắc đầu: "Không biết rõ, Hoa Tử Hư ngươi biết không?"
Hoa Tử Hư cười cười: "Người ta vợ của Võ chưởng quỹ."
Hoa Tử Hư chỉ chỉ Võ Thực bận rộn trong tiệm nơi xa: "Chính là hắn, cơm chiên là Võ Thực làm, nàng kia là vợ hắn!"
Thời điểm Ứng Bá Tước, Tạ Hi Đại đưa ánh mắt nhìn qua, lập tức nhìn thấy một tên chiều cao một mét bốn, Võ Thực vừa đen vừa xấu, lập tức đều sợ ngây người.
Hắn ở nơi đó bận rộn, bởi vì vóc dáng quá thấp, chỉ có thể nhìn thấy một cái đầu lắc lư.
Ứng Bá Tước sợ hãi thán phục: "Cái này sao có thể! Như quả bí đao lùn này sao có thể lấy được cô vợ xinh đẹp như vậy? Không thể ! Chẳng lẽ mắt nương tử kia bị mù?"
"Việc này các ngươi còn chưa biết nhỉ! Ta nói cho các ngươi biết!" Hoa Tử Hư nghe ngóng được nên biết, cũng là hắn ăn cơm ở nơi đó nghe có người nhỏ giọng nghị luận nên biết được.
Hoa Tử Hư đem chuyện Phan Kim Liên gả cho Võ Thực nói, Tạ Hi Đại, Ứng Bá Tước với mấy Tây Môn Khánh huynh đệ khác đều trợn mắt hốc mồm.
Người ngồi trong nhà, tự nhiên có cô vợ từ trên trời rơi xuống?
Cái này cũng xảy ra được?
"Tại sao ta không có vận may tốt như vậy?" Ứng Bá Tước lắc đầu thủng thẳng:
"Tướng mạo diện mạo vị nương tử kia, so với các cô nương Túy Tiên lâu đẹp hơn nhiều lắm! Ài. Đáng tiếc quá!"
Hoa Tử Hư cười nói: "Ứng Bá Tước ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ tới, Tây Môn huynh coi trọng chúng ta đều không đùa, người ta là phụ nữ đàng hoàng còn có thể bị ngươi câu đi? Lại nói ta nhìn Tây Môn huynh cũng chưa chắc có thể làm được, việc này có chút khó đấy!"
"Ha ha!" Ánh mắt Ứng Bá Tước lấp lóe: "Cái này cũng không nhất định, nếu như phu quân nương tử kia cao lớn khí suất, câu khả năng không nổi, bất quá một tên lùn bí đao này thêm thủ đoạn Tây Môn huynh, đây còn không phải dễ như chơi sao?"
"Ừm, có đạo lý!" Mấy huynh đệ còn lại gật gật đầu.
Giờ phút này.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!