<ol itemscope itemtype="http://schema.org/BreadcrumbList" class="breadcrumb"><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com" title="Đọc truyện online" itemprop="url">
<span itemprop="name">Truyện</span>
<meta itemprop="position" content="1" />
</a>
</li><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com/the-loai/lich-su" title="Lịch Sử" itemname="Lịch Sử" itemprop="url">
<span itemprop="name">Lịch Sử</span>
<meta itemprop="position" content="2" />
</a>
</li><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com/vo-dai-lang-ta-con-la-cuoi-phan-kim-lien-dich" title="Võ Đại Lang: Ta Còn Là Cưới Phan Kim Liên (Dịch)" itemname="Võ Đại Lang: Ta Còn Là Cưới Phan Kim Liên (Dịch)" itemprop="url">
<span itemprop="name">Võ Đại Lang: Ta Còn Là Cưới Phan Kim Liên (Dịch)</span>
<meta itemprop="position" content="3" />
</a>
</li></ol>
Thay vào đó, hắn mời đám người Ứng Bá Tước, Tạ Hi Đại.
Bọn hắn sớm đã đi vào.
Do mối quan hệ giữa Hoa Tử Hư và Tây Môn Khánh, cho nên mấy người Ứng Bá Tước cũng không được tốt với Tây Môn Khánh.
Dù sao thì Hoa Tử Hư cũng có hậu trường cứng, Tây Môn Khánh không so sánh được.
Mừng thọ đại bá, Tây Môn Khánh đến chúc mừng Hoa thái giám, là việc vui, Hoa Tử Hư tính tình vốn mềm mỏng, cũng không đuổi hắn đi.
Tây Môn Khánh xin lỗi hết lần này đến lần khác, mắt thấy Võ Thực, nhưng cũng không dám ra vẻ dữ tợn.
Hôm nay sinh nhật Hoa thái giám, tốt nhất mọi người hãy bình an vô sự.
Sau khi mọi người tiến vào nội viện.
Hoa phủ rất lớn, mấy cái lạc viện, ba lối vào ba lối ra, bên trong rất nhiều người hầu, nha hoàn lui tới, khắp nơi giăng đèn kết hoa, náo nhiệt như một hôn lễ.
Phú thương, thân hào nông thôn, viên ngoại giàu có huyện Dương Cốc, những nhân vật thuộc tầng lớp thượng lưu khác nhau đã tập trung ở Hoa phủ.
Bên trong xếp đặt yến hội, còn có sân khấu kịch đàn hát.
Đầy đủ mọi thứ, Hoa thái giám có thể nói là hào hoa phú quý, cái gì cũng không thiếu, dĩ nhiên, trừ khoản nữ nhân ra vì nguyên nhân mà ai cũng biết đấy.
Hoa thái giám ngồi ở phía trên, bên cạnh còn có một vị lão nhân gia, huyện lệnh Dương Cốc.
Ví dụ mấy người đô đầu Tào Hằng, huyện thừa, chủ bạ, điển sứ.
Bên ngoài mới là một số tiểu thương huyện Dương Cốc.
Đám người trò chuyện vui vẻ, hiện trường náo nhiệt bất phàm, đồ ăn thức uống được dọn ra, mà huyện lệnh Dương Cốc cũng cực lực nịnh bợ Hoa thái giám.
Chúc mừng hắn sinh nhật lần thứ 80, hai người nói tới nói lui, ý tứ khen ngợi nhau.
Hoa thái giám thì vênh váo hơn một chút, dù sao lão đã từng thân cận với Hoàng Đế Đại Tống.
Võ Thực ở phía ngoài.
Khi tiến vào, hắn nói với Hoa Tử Hư về chiếc bánh gato được chuẩn bị đặc biệt.
Lúc này Hoa Tử Hư đi đến bên cạnh Hoa thái giám cười nói: "Đại bá, bữa tiệc mừng thọ hôm nay của người, ta có bằng hữu cố ý chuẩn bị một phần ăn uống đặc biệt, Đại bá nếm thử xem."
"Ồ?" Hoa thái giám hỏi: "Ăn uống gì?"
"Người chờ một lát! Ta sẽ cho người mang lên."
Hoa thái giám gật gật đầu, vẻ mặt cổ quái gầy như gỗ, khí chất có chút nữ tính: "Để cho người ta bưng lên đi!"
Sau đó, bánh gato của Võ Thực được hai nha hoàn của Hoa Tử Hư mang lên.
Bên ngoài có một lớp giấy mỏng, sau khi mở ra, bánh gato tám tầng giống như Kim Tự Tháp hiện ra trước mặt mọi người.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!