TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Vô Hạn Đoàn Tàu

Chương 148: Ác ma Thời Triết (Ba mươi hai)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

... Chiếc ghế gỗ thứ tư trong không gian tâm linh quá cao so với cô bé.

Thiên sứ không cánh Nhuế Tam Hòa từng nói nhân cách phụ thứ ba chịu ảnh hưởng của Jormungandr rất nặng nề, có tỷ lệ là một nhân cách tà ác rất lớn, một kẻ phiền toái.

Với ấn tượng đầu tiên của mình, Nhuế Nhất Hòa cho rằng nhất định Nhuế Tam Hòa đã nghĩ sai chỗ nào rồi.

Tuy biểu cảm của cô bé mặc chiếc váy bồng này hơi lạnh lùng lại có chút mờ mịt, hoàn toàn không có vẻ ngây thơ của trẻ nhỏ, nhưng nhìn thế nào cũng không liên quan tới hai chữ ‘tà ác’.

Rõ ràng cô bé không hiểu vì sao mình sẽ xuất hiện ở nhà thờ bị bóng tối bao phủ, máu tươi đầm đìa cùng với tay chân bị cụt văng khắp nơi này. Ánh mắt cô bé nhìn thoáng qua Jormungandr rồi lại nhìn người thằn lằn, Lư Lan Lan và Khưu Ất, cuối cùng dừng lại trên người Nhuế Nhất Hòa.

"Chị là em hả?"

Cô bé càng cảm thấy khó hiểu hơn.

Em gái, em nói ngược rồi.

Trong thoáng chốc Nhuế Nhất Hòa cũng không biết nên trả lời câu hỏi của cô bé như thế nào, nhân cách bảy tuổi của chính mình hình như cũng không hề phát hiện bản thân chỉ là nhân cách phụ, cả người đều không rõ tình huống lúc này ra sao. Quả thật giống như một con cừu rơi nhầm vào bầy sói, không hợp với bầu không khí giương cung bạt kiếm trước mặt.

Hai con sói không bận tâm đến cuộc gặp gỡ thân thiện giữa hai chú cừu, nhưng cũng không lập tức tới gần mà cẩn thận sử dụng ‘Hàn vụ băng châm’ cùng một lúc. Rất nhiều ngân châm bắn về phía hai người từ xung quanh, hễ bị một cây trong đó đâm trúng, cơ thể sẽ bị đóng băng.

Có lẽ do đây chiêu của u linh, thậm chí người trúng chiêu sẽ có cảm giác linh hồn đang bị đóng băng.

Gần như có thể nói rằng Nhuế Tam Hòa bị thua là bởi vì ‘Hàn vụ băng châm’ xâm nhập vào được bất cứ nơi nào, ngay cả Lư Lan Lan - chủ sở hữu hiểu rõ kỹ năng này nhất, cũng đều bị dồn ép đến mức chạy trốn khắp nơi bởi phiên bản cải tiến của Jormungandr, không hề có năng lực đánh trả.

Nhuế Nhất Hòa như gặp phải kẻ địch mạnh, ý thức chiến đấu được trau dồi trong thế giới Rubik công nghệ cao khiến cho cơ thể của cô mau chóng phản ứng lại, làm ra hành động còn nhanh hơn cả não bộ một bước.

Nếu chỉ có một mình cô thì có thể thoải mái tránh đi.

Nhưng phải chăm sóc bạn nhỏ nhân cách phụ mới ra lò thì hơi khó khăn một chút.

Tuy nhiên Nhuế Nhất Hòa còn chưa kịp làm gì

Cô bé bảy tuổi đang đứng bên cạnh, lại chỉ vung tay lên, kim băng tỏa ra khí lạnh đã tan chảy trong ánh sáng vàng sáng rực rỡ nhưng không chói mắt.

"Chào chị, hình như chị là em sau khi lớn lên..."

Cô bé hoàn toàn coi Jormungandr như không khí, nhìn Nhuế Nhất Hòa với ánh mắt dò xét. Sau khi nói ra suy đoán của mình, cô bé cũng không bình luận gì thêm, không định nói rõ có hài lòng với Nhuế Nhất Hòa người lớn này hay không.

Dù sao cũng cùng là một người, Nhuế Nhất Hòa cũng hiểu được cô bé này này đang suy nghĩ gì đôi chút.

"Không giống như em nghĩ đâu, cũng không phải em vượt thời gian đến đây."

Nhuế Nhất Hòa ngẫm nghĩ rồi nói: "Em là một nhân cách khác bị tách ra trong hoàn cảnh đặc biệt của chị."

Vẻ mặt bình tĩnh của cô bé xuất hiện vết nứt, lộ ra cảm xúc chống đối.

"Không phải chứ..."

Bạn đang đọc bộ truyện Vô Hạn Đoàn Tàu tại truyen35.shop

Nhuế Nhất Hòa cảm thấy bây giờ không phải là lúc tán gẫu, nhưng vẫn hỏi thêm một câu: "Có phải em không có ký ức sau bảy tuổi đúng không?"

Cô bé gật đầu.

"Ký ức của em chỉ dừng lại lúc rời khỏi Thiên Đường."

Cô bé lại liếc nhìn nhà thờ một lần nữa với ánh mắt dò xét. Lần này cô bé nhìn lướt qua rất nhanh và tỉ mỉ.

"Hiện tại chị bao nhiêu tuổi? Hai mươi hai, hai mươi bốn hay là hai mươi sáu? Đáng nhẽ ra chị nên ở Nhân Gian Giới, tại sao sẽ ở trong phó bản?"

Thiên Đường?

Nhuế Nhất Hòa nghi ngờ chính mình nghe nhầm.

Giây tiếp theo, trong đầu lại nảy sinh sự ngờ vực mới, vì sao nhân cách bảy tuổi của mình lại biết đến phó bản ? Không đúng, vừa nãy cô bé nhắc tới ‘Nhân Gian Giới’ đúng không?

Những tia laser không ngừng ập tới cắt ngang cuộc trò chuyện giữa hai người.

Nhuế Nhất Hòa nhẹ nhàng né tránh, còn cô bé lại đứng yên tại chỗ, cánh môi khẽ mở: "Thánh Quang Hộ Thuẫn."

Một chiếc khiên bảo vệ màu vàng nửa trong suốt đột ngột xuất hiện trong không trung che chắn cho cô bé cao một mét hai này va chạm với laser, không hề gây thương tích cho hai người dù chỉ một chút.

Từ lúc cô gái nhỏ bắt đầu xuất hiện, chưa từng di chuyển một bước.

Cô bé chỉ động tay, mở miệng đã đánh tan hai lần tấn công của Jormungandr trong vô hình.

"Cánh chim."

Giọng nói lanh lảnh xen lẫn chút trẻ con của cô bé vang lên, sau lưng cô bé mở ra một đôi cánh trắng tinh. Đó là cánh thiên sứ, trên người cô bé phát ra ánh sáng xua tan bóng tối, chiếu sáng cả nhà thờ.

Jormungandr hừ nhẹ một tiếng: "Sắp chết rồi giãy dụa làm gì nữa."

Nhưng rõ ràng trong mắt lại lộ ra vẻ kiêng kị.

Nhuế Nhất Hòa vội vàng nắm lấy cơ hội, thấp giọng hỏi: "Em có thể giải quyết được ông ta không?"

Giọng của cô bé càng nhỏ hơn: "Không thể."

Nhuế Nhất Hòa: "..."

"Vẻ mặt đó của chị là sao chứ?" Hai chân cô bé cách mặt đất, trợn mắt khinh thường đầy xinh đẹp.

"Ông ta là Boss của phó bản, mà em chỉ là một bạn nhỏ bảy tuổi."

Không làm được cũng rất bình thường có được không?

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vô Hạn Đoàn Tàu, truyện Vô Hạn Đoàn Tàu , đọc truyện Vô Hạn Đoàn Tàu full , Vô Hạn Đoàn Tàu full , Vô Hạn Đoàn Tàu chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top