Tôi thật không muốn ăn cùng bàn với Lục Nguyên Đăng bọn họ. Người cao ngạo lạnh lùng như Lục Nguyên Đăng thì chắc sẽ từ chối đúng không?
Tôi thầm cầu nguyện trong lòng.
Lục Nguyên Đăng lại chỉ cười thản nhiên mà đồng ý lời mời của Đường Nhật.
Tôi chỉ đành miễn cưỡng đi cùng bọn họ ra ngoài.
Tôi không ngờ, Lục Nguyên Đăng lại có xe ở đây. Dù sao, nơi này cũng là nước Pháp cách xa ngàn dặm.
Đường Nhật không lái xe, thản nhiên lên xe của Lục Nguyên Đăng.
Lục Nguyên Đăng đỡ trán, nói với Quý Vương Nhung: “Anh có hơi đau đầu, em lái đi.”
“Anh không sao chứ? Có cần gọi bác sĩ không?”
Quý Vương Nhung vội thân thiết hỏi.
Lục Nguyên Đăng lắc đầu, nhẹ giọng nói: “Không cần, bệnh cũ thôi, nghỉ ngơi một lát là được.”
Quý Vương Nhung cũng không nói thêm gì liền ngồi vào ghế lái.
“Tôi có chút việc muốn nói với cô, nên tôi ngồi ghế phụ.”
Quý Vương Nhung có chút thất vọng nhìn Lục Nguyên Đăng muốn nói gì đó. Nhưng Lục Nguyên Đăng đã bước nhanh ngồi vào ghế sau.
Không còn lựa chọn nào khác, tôi chỉ đành miễn cưỡng ngồi bên cạnh Lục Nguyên Đăng.
Đương nhiên là cố ý cách anh ấy thật xa.
Tôi không hy vọng Quý Vương Nhung nhìn ra điều gì, bản thân đương nhiên cần cẩn thận chút.
“Lần này cô làm giám khảo, có tính theo phong cách nào không. Nếu cô nghiêm khắc thì tôi sẽ hiền hòa chút.” Đường Nhật ngồi đằng trước nói.
Hóa ra, Quý Vương Nhung là giám khảo của cuộc thi lần này, thảo nào cô ấy lại xuất hiện ở đây. Vậy còn Lục Nguyên Đăng thì đến đây làm gì, là đến cùng vợ sao?
“Anh cũng biết trước giờ tôi đều khá nghiêm khắc.”
Quý Vương Nhung thản nhiên nói.
Hai người ở đằng trước bắt đầu thảo luận về cuộc thi, tôi là một người mới, hoàn toàn không biết nói gì.
Chỉ có thể chán chường ngồi trên ghế, mong cho mau đến nơi ăn tối.
Dù sao thì ngồi cùng một chỗ với Lục Nguyên Đăng, thật sự khiến tôi rất khó chịu.
Đang suy nghĩ thì một bàn tay lạnh lẽo đột nhiên đặt lên đùi tôi.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!