TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
"Nàng nên nghỉ ngơi đi, đừng buồn bã như thế nữa! Trẫm biết hài tử mất đi, thật sự là đả kích rất lớn đối với nàng, hãy nghỉ ngơi đi..." Hắn ôm nàng vào lòng, tùy ý vuốt ve, trấn an Diệp Vân Âm.
Từ hôm qua cho đến nay nàng luôn rầu rĩ, không nói lời nào, luôn khóc lóc tự trách.
Thật sự khiến hắn cảm thấy rất có lỗi, chuyện hôm nay xảy ra thật sự không thể nào lường trước được.
Nếu như có thể tự đoán trước tương lai, liệu rằng có phải như hiện tại không?
Nhưng thực chất vốn không thể tự mình đoán được!
Lý Thiên Thành chỉ biết an ủi Diệp Vân Âm, thương xót cho nàng, tiếc nuối cho sinh mệnh chưa kịp nhìn trời, nhìn mây, nhìn thiên địa luân chuyển đó!
Nếu hỏi hắn có hận người gây ra sự việc này không? Hắn tất nhiên sẽ nói là có, hơn nữa cũng lại rất yêu, vừa yêu vừa hận!
Mây lang thang mãi không dừng lại, giống như nỗi lòng của hắn chất chứa nhiều bi ai.
Lý Thiên Thành trong lòng gợn sóng, chỉ riêng lòng ngực đang cất giấu một người cũng tổn thương không ít.
Suy cho cùng cũng có một phần là lỗi của hắn, nếu như Lý Thiên Thành hôm đó không quá bận rộn chính sự, hắn có lẽ sẽ đến sớm hơn một chút.
Nếu như vậy hoàng hậu của hắn cũng không sảy thai, Sở Diên cũng không bị hắn đày vào lãnh cung.
"Hoàng thượng, có phải người không còn thương yêu thần thiếp nữa không? Người không tiếc nuối sao? Lẽ nào người nhẫn tâm như vậy, sinh mệnh ấy, nó chỉ vừa tồn tại trong bụng thần thiếp hơn bốn tháng...!chỉ vỏn vẹn bốn tháng, người không cảm thấy buồn sao?"
Diệp Vân Âm tự hỏi vì sao khi nghe đứa bé đã sảy, hắn lại không một chút đau buồn vậy? Trên khuôn mặt hắn vẫn giữ được nét cương nghị, không giống như vừa trải qua nỗi đau mất con vừa rồi.
"Nàng sao lại nói như vậy chứ? Chẳng phải ta đã trừng phạt y rồi sao? Rốt cuộc nàng muốn thế nào đây?" Lý Thiên Thành thở dài nhìn nàng, tầm mắt lại dao động, lảng tránh sang một bên.
Hắn tự hỏi vì sao cảm giác ở cùng nàng lúc này lại khó chịu như vậy, lúc biết tin Diệp Vân Âm mang long thai, hắn vừa tức giận lại có chút vui mừng.
Hắn tức giận vì đã bao lần hắn tránh né không muốn tiếp xúc da thịt cùng nàng
Hắn vui mừng vì đã trở thành phụ hoàng, làm được những chuyện đáng để làm, nuôi dạy hài tử của hắn.
Nhưng xui thay mọi thứ như vỡ tan hoàn toàn, tất thảy những mong ước đó cũng theo đó mà vụt tắt.
Hắn có phần trách nàng không thể giữ được hài tử, một mạch chạy đến nơi tẩm cung của hắn, cùng Sở Diên tranh cãi.
Nhưng hắn cũng không thể chịu được khi chính người hắn tin tưởng nhất lại đối xử như vậy với đứa bé trong bụng nàng.
Hắn không muốn đối diện với Sở Diên, cũng không muốn đối diện với Diệp Vân Âm, cả hai người đều tổn thương nặng nề tới hài tử của hắn.
Đến bây giờ lại nói hắn vô tâm?
Đã bao lần hắn từng cố gắng làm tròn trách nhiệm, quan tâm lo lắng cho nàng, cùng nàng dạo chơi.
Hắn đã nói hãy chờ hắn, buổi sáng hắn có thể ở cạnh nàng, cùng nàng đàm đạo, chỉ riêng không gian đó hãy giữ lại cho hắn!
Vậy mà nàng lại đến đó, đến nơi có Sở Diên, Diệp Vân Âm nàng có phải muốn đối chọi với hắn không?
"Hoàng thượng, người đừng đối xử với thần thiếp như vậy...!Thần thiếp thật sự cảm thấy rất tổn thương, đứa bé vừa mất, người lại lạnh lùng như vậy, thần thiếp biết phải sống thế nào đây?" Diệp Vân Âm nước mắt lưng tròng nhìn hắn.
Thấy vậy Lý Thiên Thành chỉ có thể vỗ về an ủi nàng, dù gì thân thể nàng hiện tại cũng chưa được bình ổn.
Hắn cũng nên tránh làm nàng kích động.
"Vậy thì nghỉ ngơi đi!" Sau đó đắp chăn lại, nắm tay nàng chờ nàng chìm vào giấc ngủ.
Sau khi xác nhận Diệp Vân Âm đã hoàn toàn say giấc, hắn mới đi ra ngoài.
Bạn đang đọc bộ truyện Vọng Tưởng Giang Sơn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vọng Tưởng Giang Sơn, truyện Vọng Tưởng Giang Sơn , đọc truyện Vọng Tưởng Giang Sơn full , Vọng Tưởng Giang Sơn full , Vọng Tưởng Giang Sơn chương mới