TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Lý Thiên Thành lại vỗ vai một cái nhẹ nhàng, động tác này tuy không quá mạnh, nhưng cũng vừa đủ làm Sở Diên choàng tỉnh.
"Sao vậy? Là đang suy nghĩ chuyện gì đây?" Hắn nhìn y cười nói, chờ Sở Diên thành thật khai báo.
Lúc này Sở Diên như ngờ nghệch ra hẳn, y lắc đầu nói cái gì: "Đồ vô lương tâm!"
Sau đó lại xoa nắn khớp tay, ủ dột bĩu môi, để lộ rõ bất bình.
Lý Thiên Thành nhíu mày nhìn Sở Diên chằm chằm, hắn không hiểu và càng không rõ, đối với y những chuyện như này không làm chẳng phải tốt hơn sao?
Hôm nay Sở Diên bị làm sao vậy, mập mờ không nói, ánh mắt cứ di dời qua hắn, đã vậy cứ bứt ngón tay, cắn răng suy nghĩ.
Thành thật mà nói, lẽ ra y nên vui mới phải, vì hắn không động vào vết thương của y dù chỉ một chút.
Lẽ ra Sở Diên phải cảm thấy hắn như vậy có biết bao nhiêu nhẹ nhàng với y, lo nghĩ cho y, là khác với trước kia, bộ dạng lạnh lùng khiến y nhói lòng.
Giờ đây hắn yêu chiều như vậy, lo nghĩ cho y đã cùng hắn vận động đêm qua, sáng sớm mặc dù nóng ran cả người nhưng cũng không đem y đè xuống làm vật phát tiết.
Cả người là bộ dạng mỏng manh, dễ dàng bị thương tổn, từng tấc da thịt trên người y đều mỏng đến mức nhìn thấy rõ ràng mạch máu.
Thừa biết y cảm nhận đau đớn còn hơn cả người bình thường.
Nếu như người bình thường đau một, thì Sở Diên đau mười.
Người khác đứt tay, máu vừa chảy lau khô vết máu thì có thể nhẹ nhàng ngừng chảy.
Còn Sở Diên, nếu vừa xước nhẹ da tay thôi cũng phải rỉ rỉ vài giọt máu.
Mấy lần gặp họa suýt chết, không biết có phải Diêm Vương ngủ quên mà không sai đầu trâu mặt ngựa đến mang y đi hay không.
Cứ như thế an ổn sống đến hiện giờ.
Bầu không khí hôm nay đặc biệt ấm áp, lúc sớm thì ấm đến tối muộn lại giá lạnh muôn phần.
Nghĩ đến cùng còn vài hôm nữa là đến giao thừa, vậy là một mùa Xuân nữa đã đi qua.
Muôn hoa nở rộ đẹp nhất vào mùa Xuân, cho dù từng ấy năm trôi qua, đến xuân nhất định phải uống rượu, nhắc đến rượu lại kéo theo nỗi niềm buồn sâu đậm.
Vị rượu vừa ngọt vừa vừa đắng, mang theo sắc đỏ dịu nhẹ, tựa như những cánh hoa anh đào đang đứng giữa hoàng hôn.
Cảm giác ấy thật sự khiến tim hắn kích động vô cùng.
Lý Thiên Thành hít nhẹ một hơi, rồi nắm tay kéo Sở Diên ra ngoài, nhìn cảnh vật đã được tuyết lấp đầy, cũng đủ hiểu đêm hôm qua cả hai đã ngủ say tới mức nào.
"Qua vài ngày nữa chính thức đón giao thừa rồi, như vậy đã hết một mùa Xuân!" Hắn cười nói rồi xoa đầu y.
Sở Diên nhìn quanh rồi lại hơi ủ rũ, vào thời khắc đón Xuân năm mới, cứ như vậy chẳng được về nhà, thật sự vô cùng nhớ nhung.
Mấy ngày qua khi y được tự do cũng chưa kịp viết thư gửi về Sở gia, ở đó chắc là không ít người lo lắng cho y.
Sở Tuệ rồi cả phụ thân, trên dưới còn có các nô bộc luôn có quan hệ rất tốt với y, tất cả bọn họ chắc hẳn rất nhớ y...!
"Người có thể để ta một chuyến trở về nhà không?" Sở Diên nhìn hắn mở lời, trong lòng muôn phần nóng ran, lo sợ sẽ bị từ chối.
Dẫu sao y cũng mang danh độc ác, tàn nhẫn tận một năm, lần này lại đòi hỏi muốn trở về chốn cũ, thế nào cũng bị từ chối cho xem.
Tuy vậy vẫn không khiến y chùn bước.
Lý Thiên Thành cũng đang dự định hỏi xem y muốn ngao du ở đâu, nào ngờ y đã nêu ra đề nghị được về Sở gia.
Thật ra mà nói Tôn Châu tuy không quá nhỏ nhưng cũng không đủ lạ để khiến hắn mê mẩn.
Chỉ có điều...!mỹ nhân Tôn Châu mới thật sự khiến hắn động lòng.
Bạn đang đọc bộ truyện Vọng Tưởng Giang Sơn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vọng Tưởng Giang Sơn, truyện Vọng Tưởng Giang Sơn , đọc truyện Vọng Tưởng Giang Sơn full , Vọng Tưởng Giang Sơn full , Vọng Tưởng Giang Sơn chương mới