TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Sở Diên mang khuôn mặt vui vẻ ngồi trước bàn trang điểm, lúc nãy y đã thay một y phục thật đẹp chải đầu tóc gọn gàng, ngày hôm nay trong cung tổ chức yến hội, Sở Diên cũng được mời đến.
Hôm nay là Nguyên Tiêu, cảnh tượng của ngày hôm nay vô cùng đẹp, xung quanh là đèn lồng được soi sáng từ trong ra ngoài cung, ánh sáng tuyệt đẹp của ngày rằm tháng tám khiến cho lòng người có cảm giác đoàn viên.
Thời khắc thế trận của y đã tới, nếu như bỏ lỡ cơ hội hôm nay thì sau này sẽ không còn cơ hội nào khác.
Bởi vì y biết nếu lần này vẫn không thể bộc phá hoàn toàn, thì Lý Thiên Thành sẽ mãi đắm say bên người khác.
Thay vì cứ tránh né Diệp Vân Âm thì giờ đây y lại cùng nàng ta vạch ra một con đường mới.
Con đường này là do ý tự nguyện đi dù có ra sao đi nữa Sở Diên cũng không ngại gì.
Nếu như cả hai cùng có chung một đối thủ, cho dù có là kẻ thù cũng có thể biến thành bằng hữu.
Tuy Diệp Vân Âm mưu kế vô cùng nhưng nàng ta dù sao cũng là hoàng hậu, khó trách cũng không thể khiến nàng ta dừng lại.
Chi bằng cứ cùng Diệp Vân Âm tạo ra một thế cuộc mới, vậy thì kết cục sẽ toàn vẹn hơn!
Liễu Yến là một nữ nhân vô cùng ương ngạnh, nàng ta ở trong cung chỉ mới có một tháng đã tỏ ra thái độ không khiêm nhường.
Đối với phi tần khác và cung nữ đi ngang qua đều lớn tiếng quát mắng.
Ỷ thế được hoàng thượng sủng ái không muốn xem ai ra gì, mấy ngày nay trong cung chó mèo đều không yên, đi đến đâu cũng nghe thấy người nào người nấy phàn nàn rất nhiều về Liễu Yến.
Họ nói nàng ta đúng thật rất khó hầu hạ, cho dù có làm hết mọi cách cũng không thể khiến Liễu Yến đó chấp thuận.
Biết bao nhiêu người không chịu đựng nổi đã đứng lên quát lại nàng ta, nhưng nhận được lại là kết cục thảm hại vô cùng.
Nếu không bị đem ra đánh mấy mươi trượng thì cũng sẽ bị tát mấy mươi cái, cho đến khi mặt sưng phù mới chịu dừng tay.
Tất cả những cung nữ và thái giám đó đều rất muốn né tránh Liễu Yến còn cho rằng, nàng ta độc ác hơn cả Diệp Vân Âm nữa là.
Diệp Vân Âm trước giờ cũng không gây sự vô cớ như vậy, ít ra Diệp Vân Âm chỉ diệt trừ những người ngán đường mình, chứ không đến nỗi đem những người không liên quan ra làm vật phẩm tùy ý định đoạt, muốn đánh muốn phạt đều không cần thông qua ai!
...!
Sở Diên đã chuẩn bị xong y nhìn vào gương một lần nữa xem lại khuôn mặt của mình trong gương tóc tai đều đã gọn ràng, y phục cũng tươm tất, nhìn bản thân trong gương, Sở Diên lại nở nụ cười.
"Cả một canh giờ xem ra cũng không phí tâm tư!" Sở Diên tự ngẫm một mình.
Lúc này Tuệ Lâm đã bước vào, nàng nhìn Sở Diên không chớp mắt, nàng thấy chủ tử mình hôm nay thật đẹp!
Mấy ngày qua y đều không trưng diện, nhan sắc có phần nhợt nhạt rõ rệt, nhưng bây giờ mày đã rõ, ấn đường cùng sáng chói, môi cũng có chút đỏ.
Trong Sở Diên lúc này vô cùng phúc hậu, giờ phút này thật khiến Tuệ Lâm hoài niệm về quá khứ.
Đó là lần đầu tiên Sở Diên được vào cung, cũng là khuôn mặt tươi tắn như hiện tại, lúc đó nàng đã cảm thấy rất muốn phục tùng vì chủ tử này!
Nguyện dùng cả thanh xuân chỉ để che chở cho chủ tử đến suốt đời, dù cho có biết bao nhiêu người muốn hãm hại thì nàng đều sẽ đứng ra ở bên cạnh chủ tử, nếu có chết thì cùng chết.
Dù có lên núi, xuống biển lửa cũng quyết không nản lòng.
...!
Hôm nay là Nguyên Tiêu, biết rằng trong không tổ chức yến hội, Tuệ Lâm chẳng muốn để Sở Diên đi, bởi vì nàng biết nếu như Sở Diên đi chắc chắn sẽ nhìn thấy Lý Thiên Thành ở cạnh người khác, hoặc là say mê điệu múa của người đó!
Lúc Tuệ Lâm ngang qua Thiền Ninh cung đã thấy Liễu Yến diện một bộ y phục hở hang, và lộng lẫy, còn có những tua nhỏ rũ xuống quanh y phục.
Nàng ta có lẽ đã nghĩ ra được điệu múa khác, nên mới ăn mặc táo bạo như vậy, thật khiến người khác ngượng ngùng mà...!
Vì thế Tuệ Lâm càng không muốn Sở Diên đi, nếu không chưa kịp nhập tiệc đã phải nôn thốc nôn tháo vì bộ dạng dọa người của Liễu Yến.
"Chủ tử, hay là người đừng đi có được không? Hôm nay Liễu Yến đó cũng có mặt ở yến hội, nếu như người đến đó có phải sẽ thêm phiền lòng hay không?"Tuệ Lâm như thế nào cũng không muốn chủ tử đi.
Sở Diên mỉm cười nhìn nàng,y xoa đầu Tuệ Lâm nói: "Không sao! Đừng suy nghĩ lung tung hôm nay ta đã chuẩn bị rất kỹ rồi, sẽ không có gì đáng ngại!"
Y cương quyết như vậy, thật sự làm Tuệ Lâm khó xử.
Nàng gấp gáp phản bác: "Nhưng mà chủ tử...!nô tỳ không muốn người hao phí tâm tư, nếu người càng thay đổi, Tuệ Lâm sẽ không thể nhận ra người..."
Không thể nào nhận ra chủ tử của hiện tại có bao nhiêu khó coi.
Hà cớ gì phải lưu giữ một chút tạp niệm đó chứ?
Vì một người không đáng? Sẽ hối hận không?
"Hoàng thượng là một kẻ vô tâm!" Tuệ Lâm cao giọng nói.
"Ta biết, hắn rất vô tâm!" Sở Diên cũng gật đầu phụ họa.
Lúc bấy giờ Tuệ Lâm như phát điên.
Bạn đang đọc bộ truyện Vọng Tưởng Giang Sơn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vọng Tưởng Giang Sơn, truyện Vọng Tưởng Giang Sơn , đọc truyện Vọng Tưởng Giang Sơn full , Vọng Tưởng Giang Sơn full , Vọng Tưởng Giang Sơn chương mới