TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Lý Thiên Thành cảm thấy như bị bỏ rơi, hắn nhiều lần đến bên cạnh Sở Diên, nhưng đến lúc hắn gần như chạm tới, Sở Diên sẽ nhíu mày quay đi, không cho hết động tới.
Lý Thiên Thành chỉ muốn quan tâm tới y một chút, nhưng Sở Diên chẳng muốn tiếp nhận, y gạt bỏ, không muốn hắn đến bên cạnh.
Những khi hắn muốn tiếp cận y, thì Sở Diên luôn khó chịu ra mặt, chẳng biết trong đầu y hiện tại đang nghĩ những gì? Nhưng hắn đã nhận thấy, y đã dần thay đổi, trở thành một người dường như không có trái tim như lúc trước, độc nhất một mình hắn.
Sở Diên hầu như không quan tâm đến hắn, những lúc tháng ở bên cạnh y, y luôn thẫn thờ nhìn ở một hướng vô định, không rõ phương hướng!
Mỗi đêm y nằm mộng đều mộng thấy những cảnh tượng quái dị, cho dù hắn đã ôm chặt trấn an, thế nhưng y đã vùng vẫy giữa bờ vai rộng lớn của hắn.
Sở Diên nhìn hắn, như nhìn thấy khuôn mặt của quỷ dữ, y hoảng hốt quay đi, loạng choạng chạy ra khỏi hắn.
Những lúc đó, lòng hắn đang nóng rang, sâu thẳm bên trong lục phủ ngũ tạng đã không ngừng thiêu đốt!
"Chẳng biết rốt cuộc Sở Diên đang muốn làm gì nữa? Càng ngày càng làm cho trẫm cảm thấy vô cùng khó chịu, bởi mỗi khi trẫm muốn đến bên cạnh y, thì y lại lùi về sau, trẫm tiến một bước, y sẽ lùi một bước, không cho trẫm được tiếp cận.
Trẫm rốt cuộc cũng không hiểu y muốn gì ở trẫm đây? Trẫm biết, y cũng biết ghen, biết hận nhưng không thể lúc nào y cũng muốn cãi lời trẫm như thế?
Trẫm đường đường cũng là một bậc quân vương! Chẳng lẽ phải cúi đầu khiêm nhường trước Sở Diên hay sao? Như vậy còn ra thể thống gì?" Lý Thiên Thành tức giận nói với Tàu Dục Hàn.
Lòng hắn bây giờ rất rối loạn, nửa muốn, nửa không, hắn cũng không thể bộc lộ sự khó chịu rõ ra trước mặt y như thế.
Hắn biết y đang bệnh, trong người của y không khỏe, thường xuyên mơ thấy ác mộng, vì vậy hắn mới tiết chế không phát tiết.
Tàu công công biết chủ tử không vui, ông cúi đầu bắt đầu bóp vai cho hắn.
"Hoàng thượng, người cũng không nên trách y như thế! Người cũng nên nhớ mới phải, trước đây Sở phi đã chịu rất nhiều tổn thương, nếu còn gọi là yêu, thì người nên quan tâm tới Sở phi nhiều một chút!
Không chỉ vậy, cảm nhận của y cũng rất đáng chú ý tới, ngày trước, lúc Sở phi vừa mới nhập cung, y là một người yếu thế, bất kỳ ai cũng có thể khiến y phải chùn bước.
Nhưng hiện tại, người nhìn xem Sở phi sống đến hiện tại những tổn thương nào chưa từng chịu phải không? Lãnh cung lạnh giá y cũng đã vào rồi, vì người mà chịu một tên cắm sâu vào tim, còn bị người hành hạ đến gãy mấy bẹ sườn! Một chân bước vào địa phủ cũng đã được Lưu thái y kéo về, hỏi người có nhớ hay không?
Bấy nhiêu đây thôi Sở phi cũng chưa than khổ, nhưng người biết không? Trong ranh giới yêu hận, chỉ có hận sâu đậm mới phải than về quá khứ, vì đã nhớ mãi những tổn thương, sẽ bùng nổ, sẽ căm hận tận xương tủy!" Tàu công công đã sống đến chừng tuổi này, bấy nhiêu chuyện yêu hận đều đã nghe qua.
Lúc yêu chẳng ai than vãn những đau thương mà bản thân đã chịu phải, chỉ những khi tuyệt vọng, cùng đau khổ do chính người đó lần nữa gây ra mới khiến người kia hận đến mức nhắc lại quá khứ.
Lý Thiên Thành nghe vậy thì có hơi nhíu mày, hắn đăm chiêu suy nghĩ, tháng năm qua quả thực hắn để tâm đến y yêu hắn nhiều hay ít, nhưng chẳng bao giờ xem thử y rốt cuộc đã khổ sở biết nhường nào khi ở cạnh hắn.
Thậm chí hắn còn không quan tâm gì tới y, hơn nữa còn thử lòng y bằng cách, lấy tính mạng Sở gia ra để uy hiếp y, buộc y phải nghe hắn.
Nghĩ đến những lời Tàu Dục Hàn đã nói, hắn mới nhận ra, kỳ sự hắn có hơi quá đáng!
Lý Thiên Thành tựa người ra sau bắt đầu suy nghĩ, chốc nữa hắn sẽ đem một số canh bổ đến tẩm bổ cho y.
Mấy ngày nay hắn thấy Sở Diên đúng thật có hơi gầy gò, tinh thần cũng bất ổn thường xuyên mơ thấy những chuyện không hay, nghĩ lại hắn vẫn cần kiên nhẫn thêm chút nữa thì sẽ tốt hơn!
"Trẫm hiểu rồi, lát nữa trẫm sẽ đến tiếp tục an ủi y!"
Tàu công công lắc đầu, tạm gác chuyện này sang một bên, trọng đại vẫn quan trọng hơn.
Ông cầm một phong thư sau đó đưa đến trước mặt Lý Thiên Thành khàn giọng: "Hoàng thượng tạm thời nên gác đến chuyện của sở Phi sang một bên, hiện tại chính sự đang cần người làm chủ.
Hôm trước vừa xảy ra trận lũ lụt bá tánh ở Triết Châu đang ở trong giai đoạn khổ sở biết bao nhiêu, quan lại ở đó cũng không nghĩ ra được biện pháp gì tốt hơn đã gửi thư về đây, nhờ hoàng thượng cứu trợ lương thực.
Lương thực dự trữ bây giờ đã cạn, nhà cửa thì đã sập đổ đến mức tàn phai, nước lũ đã cuốn trôi đi hết tất cả, gia đình con thơ đều đã chôn mình trong trận hồng thủy!
Hiện tại vô cùng đói khổ, bá tánh ở đó không ngừng than khóc, mỗi ngày đều cầu mong hoàng thượng có thể đem viện trợ cho bá tánh Triết Châu!" Tàu công công vừa nói vừa dò xét Lý Thiên Thành, lo lắng hắn sẽ phản bác việc viện trợ.
"Vậy thì cứ viện trợ, tánh mạng của bá tánh là quan trọng nhất!"
"Hoàng thượng nói sao?" Tàu công công ngạc nhiên nhìn hắn.
"Trẫm nói cứ viện trợ!"
Lý Thiên thần gật đầu, phải tính mạng của bá tánh đúng từ rất quan trọng, chuyện này vô cùng cấp bách không thể nào mà bỏ dở.
Hắn không do dự lập tức viết xuống thánh chỉ, sau đó ấn xuống Ngọc Tỷ!
Tàu Dục Hàn cũng có chút kinh ngạc, Lý Thiên Thành từ bao giờ lại biết lo cho bá tánh thế?
Trước đây không phải nhắm mắt làm lơ thì cũng là ai làm thì làm hắn không quản, còn hiện tại hắn đã nói tánh mạng của bá tánh là quan trọng...!thật sự không thể tin được, hắn cũng có ngay suy nghĩ như một vị vua chính đáng.
Bạn đang đọc bộ truyện Vọng Tưởng Giang Sơn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vọng Tưởng Giang Sơn, truyện Vọng Tưởng Giang Sơn , đọc truyện Vọng Tưởng Giang Sơn full , Vọng Tưởng Giang Sơn full , Vọng Tưởng Giang Sơn chương mới