TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Trong sân truyền đến một loạt âm thanh ồn ào, thậm chí còn có tiếng xích sắt kéo lê trên sàn nhà, xem ra hình như có rất nhiều người tới.
Ngọc Ánh và Mẫn Húc lập tức đứng dậy, từ hành lang nhìn vào trong viện, thấy mấy chục tên quỷ sai đang xiềng xích bảy tám người đang chờ ở trong viện.
Ngọc Ánh thấy trong đó có một người rất quen thuộc, nhìn kỹ mới biết là Bùi Vân, kinh ngạc nói: "Vân huynh, huynh làm sao lại tới đây?"
Bùi Vân nâng khuôn mặt đẫm máu của mình lên sau đó ngạc nhiên nhìn Ngọc Ánh: "Thiếu phi, tại sao người lại ở đây?"
Nàng vội vàng làm phép, trị thương cho hắn: "Ta xuống nhân gian điều tra một việc, Vân huynh, người làm sao lại bị Minh giới bắt được?"
Bùi Vân trả lời: "Ta cũng không biết tại sao, ta đến Tuyên Thành để điều tra hồn phách của thiếu gia.
Tại đây ta gặp được Ninh Vu thiếu quân, ta định đem manh mối nói cho ngài ấy biết, nhưng không biết tại sao ngài ấy không nói gì lại cho quỷ sai bắt ta.
"
Hắn vừa dứt lời, đám quỷ sai đồng loạt quỳ xuống, người tới là Ninh Vu.
Hắn ngồi ở trong viện, lập tức có quỷ sai đi tới báo tin, Ninh Vu vừa nghe, vẻ mặt cực kỳ không vui nhìn về phía Bùi Vân.
Mẫn Húc vốn định đi cùng Ngọc Ánh, nhưng khi quay đầu nhìn về phía phòng của Mộc Sênh, ánh mắt hắn trở nên sắc bén hơn, bởi vì, không biết người nam nhân đang bị bệnh nặng kia lại có thể không một tiếng động mà bước ra khỏi phòng như thế.
"Mộc công tử, đêm đã khuya sao ngươi còn thức?"
Mộc Sênh ho khan vài tiếng: "Ta ngủ không được, nghe trong viện có chút ồn ào, liền dậy ra xem như thế nào, thật kỳ lạ, trong viện lại không có người, vừa nãy ta rõ ràng có nghe tiếng xích sắt kéo lê trên sàn.
"
Người phàm đương nhiên không thể nhìn thấy quỷ sai, nhưng Mộc Sênh lại có thể nghe thấy, có lẽ là hắn sắp chết hoặc cũng có thể do sự cảm nhận của hắn quá nhạy bén.
"Công tử nhất định nghe lầm rồi.
" Mẫn Húc nói.
Mộc Sênh gật đầu: "Có lẽ như vậy, nhưng ta từng nghe nói rằng nửa đêm nếu nghe thấy tiếng xích sắt kéo lê sàn nhà, đó là sứ quỷ sai đến bắt người, những người không liên quan phải tránh xa, Mẫn công tử, chúng ta vẫn nên quay lại phòng thì hơn.
"
Lời nói của hắn không giống như muốn dọa người.
Nhưng hắn càng bình thường, thì càng trở nên đáng ngờ hơn.
Nhưng nếu hắn ta thật sự có vấn đề, thì không lẽ nào mà hắn và Ninh Vu lại không phát hiện ra, trừ phi đạo hạnh của hắn ta cao hơn hai người bọn họ.
Sau khi nghe thuộc hạ báo cáo, Ninh Vu không trực tiếp tra vấn Bùi Vân mà bắt đầu hỏi những người khác.
Ngoại trừ Bùi Vân, những người khác không phải là người tu tiên, họ chỉ là những tên khốn ở phàm gian, không biết đã học từ đâu những tà thuật bắt giữ hồn phách đồng nam đồng nữ để luyện tà đạo.
Bởi vì hồn phách không thể tiến vào âm phủ luân hồi, những đứa trẻ này tuổi thọ còn chưa hết, cho nên Phán Quan cũng không cách nào tra ra từ sổ sinh tử, nếu như lần này Ninh Vu không tới điều tra cặn kẽ, chỉ sợ rằng còn nhiều đứa trẻ khác bị giết.
Sau khi biết được tội ác của những người này, Ninh Vu đã không nương tay, lột da lấy hồn phách, trực tiếp đưa đến Hỏa Ngục, để bọn họ cũng nếm trải cảm giác thống khổ khi bị lửa thiêu đốt.
Lúc này, Ngọc Yên cũng đã thay quần áo chuẩn bị xuống lầu, nhìn thấy Bùi Vân khiến nàng rất kinh ngạc, nhưng nhớ tới lời cảnh cáo lúc trước của Ninh Vu, nàng lập tức quay mặt đi.
Tất cả đều bị Ninh Vu nhìn thấy, hắn nhớ tới những lời mà mình đã uy hiếp nàng, cho nên hành động tránh né vừa rồi của nàng là lo lắng cho Bùi Vân sao?
Hóa ra trong lòng nàng, hắn thật sự là một người không phân biệt được đúng sai sao?
"Người này phạm tội gì?" Ninh Vu lạnh lùng nhìn Bùi Vân, hỏi người bên cạnh.
Lập tức một tên quỷ sai tiến lên báo cáo: "Người này cũng đang bí mật bắt hồn một đứa trẻ, lúc thuộc hạ bắt hắn, hắn đang dùng biện pháp treo cổ để lấy hồn phách cửa đứa trẻ.
"
"Treo cổ lấy hồn?" Phương pháp treo cổ lấy hồn này cực kỳ hung ác, vì muốn sớm đạt được thành công, đều sẽ dùng phương pháp này.
Nhưng phụ thân hắn cực kỳ ghét chuyện này, ngài ấy đã ban ra sắc lệnh, một khi tìm được kẻ hung ác như vậy, sẽ hủy đi hồn phách của hắn ta, tuyệt đối sẽ không dung thứ.
"Thiếu quân, ta là bị oan.
" Bùi Vân liên tục kêu oan.
Ngọc Ánh cảm thấy Bùi Vân bị người hãm hại nên lên tiếng: "Ninh Vu, Vân huynh không phải là người độc ác như thế, có lẽ có sự hiểu lầm.
"
Ninh Vu đáp: "Hiểu lầm? Được thôi, nói thử xem.
"
Bùi Vân lập tức nói: "Từ khi biết thiếu gia của chúng tôi bị lấy đi hồn phách, ta đã ngày đêm không ngừng tìm kiếm, hy vọng có thể khôi phục lại thần trí cho thiếu gia.
Hôm nay, ta chợt nghe nói có vài đứa trẻ ở Tuyên Thành gần đây luôn trong tình trạng hôn mê bất tỉnh, nên ta đến điều tra, ai ngờ khi vào thành không lâu lại gặp một người đoạt hồn, ta xông lên đánh hắn, hắn thân pháp không bằng ta, nên đã bị ta phá đi pháp khí của hắn, khi hắn bỏ chạy, ta liền đuổi theo hắn, cho đến khi chạy đến một ngôi nhà, thì nhìn thấy một đứa bé bị treo cổ trên xà, ta liền cứu đứa bé đó, ai ngờ các vị đại nhân đây đến, không nói một lời bèn bắt ta, ta thật sự bị oan, xin thiếu quân lập tức cử người đuổi theo hướng tây bắc, có lẽ có thể đuổi kịp hung thủ thực sự.
"
Ngọc Yên đã nghe được tất cả, Bùi Vân, con trai của thuộc hạ thân tín nhất của cha nàng, từ nhỏ đã ngay thẳng chính trực, là huyết thống cuối cùng của nhà họ Bùi, nay vì việc hồn phách của Ngọc Thừa mà bị hàm oan.
Bạn đang đọc bộ truyện Vọng Tương Tư tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vọng Tương Tư, truyện Vọng Tương Tư , đọc truyện Vọng Tương Tư full , Vọng Tương Tư full , Vọng Tương Tư chương mới