TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Ngọc Ánh và Mẫn Húc, Ninh Vu từ trong điện của Ninh Quân bước ra, chỉ nhìn thấy có vài nữ nhân đang đứng gần đó trò chuyện, khi trong thấy ba người bọn họ bước ra, trong số đó có một tiểu tiên mặc áo xanh mặt ửng đỏ, cả gan bước lên phía trước mặt Ninh Vu: "Đế quân, tiểu tiên dự định cùng bọn bọ đi đến Mục Hải, không biết đế quân ngài.
.
có muốn đi cùng không?"
Ngọc Ánh vừa nghe xong, bèn đoán được Ninh Vu bị người ta nhìn trúng rồi.
Ninh Vu cũng ý thức được bèn nhìn sang nàng ấy, huống hồ nàng ấy cũng là muội muội của Ngọc Yên, lúc này hắn dường như cảm thấy bản thân mình như bị bắt tại trận vậy, nhưng hắn nghĩ là do Ngọc Yên phụ hắn trước, chính tay nàng chặt đứt đi tình cảm giữa hai người họ, nếu như hắn qua lại với nữ tử khác, cũng không tính là phản bội.
"Được thôi, cũng đúng lúc bổn quân muốn đến đó.
" Hắn trả lời.
Lục Vy ánh mắt tràn đầy sự vui mừng: "Vậy.
.
tiểu tiên xin phép cáo lui trước để chuẩn bị, sau đó sẽ đến diện kiến đế quân.
"
Ninh Vu đang định gật đầu, tức khắc trong không khí hiện lên một mảnh phù chú màu đen, phút chốc sắc mặt hắn liền thay đổi, nửa câu cũng không nói bèn biến mất.
"Đế quân đi đâu rồi?" Hà sư tỷ lên tiếng hỏi.
Lục Vy sắc mặt trở bên trắng bệch, nàng ấy từng nghe nói, mảnh phù chú màu đen này là bức thư truyền tin thuộc cấp quan trọng nhất, dự đoán là đã xảy ra chuyện gì đó, nhưng ban nãy nàng vừa đúng lúc nhìn thấy bốn từ trên đó "Đế phi gặp nạn".
Đế phi là ai, lại có thể khiến Ninh Vu gấp gáp rời khỏi như thế?
Ngọc Ánh và Mẫn Húc nhìn thấy bốn từ này, phản ứng đầu tiên của nàng chính là tỷ tỷ đang gặp nguy hiểm, nhưng mảnh phù chú này chỉ có Ninh Vu hiểu, cho nên nàng không biết hiện tại tỷ tỷ đang ở đâu, trong lòng hết sức lo lắng.
"Nàng không cần lo lắng, Ninh Vu đã đi rồi, thì sẽ không có việc gì đâu.
" Mẫn Húc an ủi nàng.
Ngọc Ánh tuy trong lòng bất an, nhưng cũng biết giữa tỷ tỷ và Ninh Vu cần hai người bọn họ tự giải quyết, bèn gật đầu: "Ta biết rồi, chúng ta bây giờ đi Ngọc Hoành sơn thôi, hy vọng tiểu lộc tinh năm đó tặng ta hoa lăng kính vẫn còn ở đó.
"
* * *
Cách thạch động một trăm dặm
Bên ngoài trời mưa xối xả, Vương Bá cuối cùng cũng ngất đi vì sức cùng lực kiệt, Ngọc Yên đã kéo hắn vào trong túp lều rách nát mà những người thợ săn trong núi bỏ lại để trú mưa, cơn mưa này ập đến thật đúng lúc, có thể cuốn trôi khí tức của bọn họ.
Nàng dùng vảy hộ tâm tạo nên kết giới, sau đó dùng linh lực của bản thân để truyền cho Vương Bá, hắn ta là thuộc hạ trung thành của Ninh Vu, hắn ta vẫn còn trẻ, không thể chết đi như thế.
Vương Bá sau khi được truyền linh lực, gương mặt vốn dĩ trắng bệch đã có chút huyết sắc, nhìn thấy nàng đang trị thương cho hắn ta, bèn vội vàng cố gắng di chuyển cơ thể tránh xa: "Mạng của thuộc hạ không đáng để đế phi phải làm như thế, vẫn mong đế phi chú ý sức khỏe của mình.
"
Ngọc Yên nhìn thấy hắn đã có khí lực, bèn ngừng việc truyền linh lực: "Ngươi không cần phải gọi ta như thế, ta đã chết qua một lần, bản hiệp ước đó xem như không tính nữa.
"
Vương Bá không giỏi ăn nói, tuy rằng biết có hiểu lầm nhưng lại không biết giải thích như thế nào, chỉ hy vọng đế quân có thể nhanh chóng đến đây.
"Đế phi người nên nghỉ ngơi trước đi, thuộc hạ sẽ trông chừng bên ngoài.
" Hắn kiên trì đứng ở bên ngoài, vết thương còn chưa lành, linh lực vẫn còn thoát ra bên ngoài, hắn không biết bản thân có thể chống cự được bao lâu.
Bạn đang đọc bộ truyện Vọng Tương Tư tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vọng Tương Tư, truyện Vọng Tương Tư , đọc truyện Vọng Tương Tư full , Vọng Tương Tư full , Vọng Tương Tư chương mới