TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Edit: Ry
Nó không dám nhúc nhích.
Mặc dù chưa từng thấy uy lực chân chính của Hồng Mông Đao, nhưng từ chút tiếp xúc vừa rồi nó đã biết sự lợi hại của cây đao này, càng khỏi cần nói bản năng lẩn tránh nguy hiểm đang thúc giục nó chạy trốn.
Nữ quỷ muốn tránh lưỡi đao, sợ chạm vào một cái sẽ hồn tiêu phách tán. Thế là lần lượt thay đổi hướng chạy, nhưng vẫn bị liên tiếp chặn lại.
Cuối cùng bị vây chết vào một góc, không có chỗ trốn.
Oán khí lập tức lan tràn, âm khí xung quanh càng thêm đậm đặc, mắt mũi miệng lại đổ máu, nó muốn phản công.
Bề ngoài của nữ quỷ lúc này vô cùng đáng sợ, mặt mày xanh trắng, lại không hề dọa tới Nguyên Dục Tuyết.
Cậu im lặng nhìn nó, biểu cảm lạnh lẽo, năm ngón thon dài nắm lấy chuôi đao.
Lưỡi đao Phá Hồng Mông hơi đâm về phía trước, ánh bạc lóe lên, âm khí nữ quỷ kích thích ra hoàn toàn bị áp chế, gần như tiêu tán, một chút còn sót lại cũng bị đánh tan. Nữ quỷ cứng đờ, ăn một đòn nặng nề. Sắc mặt vốn dùng để dọa người lúc này là trắng thật, cả cơ thể co rút lại, cực kì yếu ớt nói: "... Đừng, đừng giết tôi."
Nguyên Dục Tuyết thoáng dừng lại, tay vẫn nắm Phá Hồng Mông, đao ý đậm đặc, hàng mi khẽ rủ che đi cặp mắt lạnh lẽo.
Lúc này lão Vương cũng hồi sức xong, nền tảng cơ thể ông so với người chơi bình thường vẫn khá tốt, dù vừa rồi suýt bị đùa chết, nhưng nghỉ ngơi một chút đã có thể đứng dậy.
Có điều so với cơ thể thì tố chất tâm lý của ông càng thêm xuất sắc, trải qua việc như vậy cũng không sợ mất mật. Thấy nữ quỷ co rúm trước mặt Nguyên Dục Tuyết, ông còn muốn tới giúp cậu, xem có thể chém giúp một nhát không.
Lúc này Nguyên Dục Tuyết đứng chặn trước mặt ông --- Cậu không mấy cao lớn, so với chiều cao trung bình của người chơi nam thì có thể nói là hơi thấp, lại thêm dáng người mảnh mai, khiến cho người nhìn luôn có ảo giác cậu cực kì yếu đuối. Nhưng lúc này, Nguyên Dục Tuyết xuất hiện, còn đứng ngay trước mắt ông. Lão Vương nhìn bóng lưng cậu, thật sự cảm thấy cậu như đang tỏa sáng.
Lão Vương thấy nao nao trong lòng, cảm giác Nguyên Dục Tuyết nhìn về phía mình thì nhẹ nhàng nói: "Cảm ơn cậu."
Lúc cậu chạy tới đã tranh thủ quan sát, biết lão Vương tuy chật vật nhưng cũng không nguy hiểm tới tính mạng nên mới để ông ở bên cạnh điều chỉnh trạng thái. Nghe thấy ông nói thì hơi nghiêng đầu: "Ừm."
Nữ quỷ thấy Nguyên Dục Tuyết không ra tay ngay thì biến hóa thân hình, thu hồi mặt quỷ đáng sợ, hóa thành dáng vẻ lúc còn sống. Đó là một khuôn mặt thanh tú xinh đẹp --- Nó biết rất rõ, so với dáng vẻ ma quỷ thì dùng hình thái con người sẽ an toàn hơn một chút.
Mặc dù điểm ấy với Nguyên Dục Tuyết thật ra không có bất cứ tác dụng gì, cậu phân biệt người không căn cứ vào hình dạng.
Có điều ngũ quan của nữ quỷ thật sự rất thanh tú, biến hóa trở lại còn có vẻ khá xinh đẹp.
Mày ngài hơi chau, mắt mịt mờ ánh nước, là kiểu đẹp u buồn hết sức cổ điển, nhìn vào sẽ khiến người ta thấy yêu thương.
Chỉ tiếc Nguyên Dục Tuyết không nhìn mặt. Mà con người duy nhất ở đây là lão Vương đã được trải nghiệm khía cạnh khủng bố của nó, đâu dám có nửa điểm cảm thông. Còn càng thêm cảm thấy nữ quỷ này thật đáng sợ, phải biết quỷ càng đẹp càng không dễ chọc.
Nữ quỷ yếu ớt nhìn Phá Hồng Mông, lại nhìn về phía Nguyên Dục Tuyết, minh oan cho chính mình: "Tôi không định giết ông ấy, mong ngài nương tay, tha cho tôi một mạng."
Lão Vương khó tin sờ cổ mình, đen mặt: "Cô không định giết tôi? Lực bóp của cô không nói vậy đâu. Nếu Nguyên Dục Tuyết không tới kịp thì chắc tôi đứt rồi."
Nữ quỷ lại yếu ớt bổ sung: "Tôi chỉ muốn làm ông ngất rồi chiếm xác, làm chút chuyện cần làm thôi."
Về phần phương pháp đánh ngất thô bạo đến mức nào, sẽ để lại di chứng ra sao thì đó không phải thứ cô ta cần quan tâm.
Lão Vương sầm mặt: "..." Nghĩ bụng, cái đó cũng đâu tốt hơn bao nhiêu.
Ông không khỏi mắng một câu: "Bị cô chiếm xác xong thì tôi còn sống được à?"
Nữ quỷ yếu ớt nhìn ông, không nói gì.
Chiếm xác.
Chuyện này khiến Nguyên Dục Tuyết nhớ tới chị Đỏ, chị cũng bị quỷ chiếm xác. Nhưng sau khi bị chiếm, con quỷ kia nhảy từ trên lầu xuống ---
Thấy Nguyên Dục Tuyết lại hơi nâng cây đao lên, nữ quỷ thanh minh: "Tôi khác với những con quỷ kia, tôi không có hứng thú trả thù các người, chỉ muốn rời khỏi căn biệt thự này thôi."
Với nữ quỷ mà nói, cô ta chỉ muốn rời khỏi biệt thự.
Nhưng đối với người chơi, ra khỏi biệt thự đồng nghĩa với nhiệm vụ thất bại, không khác gì chết.
Chỉ là loại gián tiếp dẫn tới cái chết này so với thẳng tay giết người vẫn có chút khác biệt.
Nguyên Dục Tuyết rủ mi, dường như đang suy tư.
Mà lão Vương nhớ ra một chuyện rất quan trọng, nhìn nữ quỷ: "Trả đạo cụ lại cho tôi."
Mấy cái chân mọc lên dưới gầm giường kia rõ ràng nghe lệnh nữ quỷ. Chúng nó đá đạo cụ của ông đi, không biết rơi trong xó xỉnh nào rồi.
Nữ quỷ tương đối dè dặt nhìn Hồng Mông đao sừng sững trước mắt, đầy uy hiếp với mình, tỏ vẻ không dám nhúc nhích.
Nguyên Dục Tuyết hơi thu hồi cây đao, gật đầu với cô ta: "Lấy về đây."
Lúc này nữ quỷ mới dám tỏa quỷ khí ra, những cặp chân như những con gián tụ tập một chỗ kia, chi chít nhốn nháo chạy ra khỏi góc phòng.
Trong đó có một cặp chân, ngón chân đang kẹp đạo cụ của lão Vương.
Bạn đang đọc bộ truyện Vũ Khí Hình Người tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vũ Khí Hình Người, truyện Vũ Khí Hình Người , đọc truyện Vũ Khí Hình Người full , Vũ Khí Hình Người full , Vũ Khí Hình Người chương mới