TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
41. Hướng Dẫn Sinh Tồn Ở Trường Học Ma Quỷ (6): Ngủ nhiều một chút, sẽ đỡ mộng du.
Edit: Ry
Tăng Bạch nín thở.
Anh ta nhắm chặt mắt, ngoài lồng ngực vẫn luôn phập phồng thì không khác nào một xác chết nằm trên giường.
Chốt cửa bị nhẹ nhàng vặn, ổ khóa không ngừng chuyển động tạo tiếng vang lạch cạch, trong tình cảnh tĩnh lặng tột độ này, nó giống như tiếng nổ bùm bùm bên tai Tăng Bạch.
Không được... Vào!
Đại khái là cầu nguyện có tác dụng, tiếng vang do có người không ngừng vặn khóa cuối cùng cũng ngừng lại. Nhưng Tăng Bạch biết rõ, chắc chắn "nó" sẽ không dễ dàng rời đi như vậy, vẫn nhắm chặt hai mắt, cho đến khi ban công truyền tới tiếng động.
Ban công của kí túc xá lâu năm không được tu sửa, không nói tới chuyện cửa kính đầy vết nứt thì đương nhiên cũng không thể khóa chốt. Lúc này cánh cửa đó bị thứ gì chậm rãi đẩy sang, phát ra âm thanh chói tai, khó khăn nhích ra được một khe hở.
"Nó" đã vào trong.
Ý thức được điểm ấy, cảm xúc của Tăng Bạch lại trở nên bình tĩnh.
Anh ta đã làm trái với nội quy trường, chắc chắn sẽ không được buông tha, chỉ không biết liệu có làm liên lụy tới đồng đội không.
Trên người con quỷ kia mang một mùi tanh ẩm ướt nào đó, còn có mùi bèo rất nặng, giống như vừa được vớt từ dưới nước lên, từng bước từng bước lại gần giường của Tăng Bạch.
Nó leo lên thang.
Chiếc giường bắt đầu kịch liệt đung đưa, giống như gặp động đất. Đừng nói Tăng Bạch, chỉ e người ở phòng bên cạnh cũng có thể bị đánh thức. Thế nhưng phòng kí túc vẫn im lìm, như thể không ai nghe được âm thanh kì quái nào.
Trong tình huống này, đương nhiên phải bảo đảm bản thân sẽ không vi phạm nội quy trường, bo bo giữ mình. Tăng Bạch hiểu, thậm chí còn cầu nguyện rằng Đường Viễn sẽ không manh động, để tránh cho cả hai bọn họ đều bị quỷ quái để mắt.
Chấn động kia càng lúc càng rõ rệt, mùi tanh ướt nhầy tiến vào trong mũi, như thể một bãi nước đọng tanh hôi đang dí sát ngay bên mặt. Mí mắt Tăng Bạch hơi giật giật, nhưng anh ta không mở mắt, cảm nhận được có thứ gì đó đang đứng ngay cạnh giường mình, dùng cặp mắt quái dị vô tình nhìn anh ta chằm chằm, đồng thời nới rộng cái miệng tanh hôi --- Tăng Bạch đột nhiên vùng dậy!
Anh ta không phải kiểu người sẽ ngồi chờ chết, ngay lúc này hung hăng bóp chặt lấy điểm yếu của quái vật, bẻ vặn lăn từ trên giường xuống. Cơn đau khi rơi từ trên cao khiến Tăng Bạch khẽ rên một tiếng, nhưng càng thêm kích thích sự hung ác trong anh. Đúng lúc này rút dao găm đuổi tà ma được hối đoái từ trước, đâm xuống chỗ trí mạng của quái vật.
Quỷ cũng sợ kẻ ác. Mặc dù Tăng Bạch không tính là kẻ ác, nhưng cũng là một người chơi lão làng có kinh nghiệm giết quỷ phong phú. Huống hồ anh ta còn phát hiện, con quỷ này có vẻ cũng không lợi hại như mình nghĩ, thế là vừa độc ác xuống tay, vừa lôi nó ra ngoài để tránh ảnh hưởng tới những người khác.
Dù có không sử dụng thiên phú thì bản thân Tăng Bạch đã có thân thủ rất tốt, trong giằng co dần chiếm ưu thế. Lại thêm một pha vật lộn, Tăng Bạch bắt được sơ hở của quái vật, quả quyết tàn nhẫn ra tay, dao găm chém ngang một đường, ngay khi sắp cắm vào --- Cổ tay anh ta đột nhiện bị ai đó nắm lấy.
Xúc cảm lành lạnh thông qua làn da truyền tới, giống như một bông tuyết rơi trên cổ tay rồi đột nhiên tan ra.
Ngoài cái lạnh, làn da ở nơi đó cũng vô cùng mềm mại, là cảm giác quái dị Tăng Bạch chưa từng được cảm nhận, cứ thế khiến đáy lòng anh sản sinh chút mờ mịt, động tác cũng theo đó mà chậm lại...
Mặt bỗng nhiên bị giội nước.
Nước lạnh chảy từ trán xuống mũi, lại từ sống mũi từng giọt từng giọt rơi trên mặt đất.
Đầu óc Tăng Bạch lập tức trở nên tỉnh táo, ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt.
Nguyên Dục Tuyết đang nắm cổ tay anh ta, tay kia cầm chai nước khoáng, lúc này nước trong chai chỉ còn một nửa. Đại khái là lúc hắt nước quá vội nên cả tay cậu cũng dính nước, nước khoáng thuận theo đầu ngón tay trượt xuống cổ tay, để lại dấu vết rõ ràng mà kích thích.
Cổ tay trắng thật.
Đây là ý nghĩ hiện lên trong đầu Tăng Bạch vào khoảnh khắc đó, hoàn toàn là theo bản năng.
Nguyên Dục Tuyết cau mày nhìn anh ta, do dự không biết nên giội nốt nửa chai nước còn lại hay là buông tay. Cuối cùng xác nhận Tăng Bạch đã tỉnh táo trở lại thì thu tay về, ra hiệu cho anh ta nhìn xuống.
Lúc này Tăng Bạch mới chú ý tới người trên đất, giật bắn, mấy suy nghĩ bâng quơ lộn xộn vừa rồi cũng bay biến. Đường Viễn đang chật vật ngả người ra đất, che đi cánh tay, từ kẽ ngón chảy ra một màu đỏ tươi.
Bạn đang đọc bộ truyện Vũ Khí Hình Người tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vũ Khí Hình Người, truyện Vũ Khí Hình Người , đọc truyện Vũ Khí Hình Người full , Vũ Khí Hình Người full , Vũ Khí Hình Người chương mới