TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Edit: Ry
Bà vừa dứt lời, đám sinh viên ở dưới không hiểu sao lại cảm thấy có chút bất an.
"Các bạn thuộc top 100 sau khi kết thúc buổi học hôm nay hãy tới phòng làm việc của tôi. Lớp tiếp tục tự học." Chủ nhiệm Nghiêm lạnh nhạt bổ sung rồi rời khỏi lớp.
Bởi vì thi giữa kỳ đã kết thúc, trong lớp lại không có giáo viên trông coi, đám học sinh cũng không ngoan ngoãn đọc sách ôn tập, chủ yếu là bàn tán về những gì chủ nhiệm Nghiêm vừa nói.
Nhưng sự chú ý của họ nhanh chóng bị vấn đề khác thu hút, vẫn là một bài đăng đang hot trên diễn đàn trường, vừa đăng đã lên top tìm kiếm. Nguyên Dục Tuyết nghe được người xung quanh bắt đầu xì xào, có người còn thúc giục: "Mau lên diễn đàn xem đi, không lát nữa bị xóa bây giờ."
Nguyên Dục Tuyết không đi xem bài đăng hot họ nhắc đến, nhưng cũng từ những lời bàn tán mà chắp vá được mạch sự kiện.
Nghe đồn có một sinh viên một mình tới trạm y tế, trở lại bị quỷ ám, giế.t chết ba người bạn cùng phòng của mình.
Tình huống này chưa từng xuất hiện, trước đây bị quỷ ám thì nhiều nhất là thay đổi tính tình, tham đồ sống máu tươi, lôi thôi không chịu nổi, rồi một ngày bỗng chạy ra khỏi phòng kí túc, li kì mất tích.
Nhưng cậu sinh viên bị quỷ ám này không chỉ gi.ết chết bạn cùng phòng, sau đó còn đi tấn công các học sinh khác, tính uy hiếp vô cùng lớn. Cũng may mấy người ở phòng bên cạnh phản ứng nhanh, kịp khóa cửa nên chỉ bị thương nhẹ, không nguy hiểm.
Cậu sinh viên bị quỷ ám đó đã bị quản lí kí túc xá đuổi đi, có người đăng ảnh chụp phòng người bị hại lên ---
Máu be bét đầy đất, thi thể được xử lí đơn giản rồi mang đi, nhưng vẫn sót lại một ít tay chân đứt lìa.
Còn có ảnh tên sinh viên kia bị trói lại bởi một sợi xích màu bạc kì lạ, bị đẩy ra khỏi kí túc xá.
Từ bức ảnh có thể thấy được sống lưng cong một cách kì dị, đi đứng lảo đảo như thú vật, máu dính nửa người. Những tấm ảnh này được chụp liên tiếp, có cái chụp được đúng lúc cậu ta nhìn về phía ống kính, có thể thấy ngũ quan vẫn bình thường, nhưng cặp mắt đỏ lên, bên trong rỉ ra lít nhít tơ máu màu đen. Còn có vết máu bên môi, thậm chí cậu ta còn thè lưỡi liếm rồi toét miệng trông như nở nụ cười.
"A---"
Nữ sinh ngồi trước Nguyên Dục Tuyết lướt tới bài đăng này nhìn thấy ảnh, như thể bị cậu sinh viên kia xuyên qua ống kính, xuyên qua màn hình điện thoại, nhìn đăm đăm, không khỏi hét lên một tiếng, điện thoại trượt khỏi tay, rơi xuống đất.
Di động của cô vừa hay trượt tới dưới chân Nguyên Dục Tuyết.
Nguyên Dục Tuyết không nói gì, cúi người nhặt điện thoại lên trả lại cho nữ sinh. Trong vài giây tiếp xúc, cậu bỗng cảm nhận được thứ gì đó rất lạ truyền tới thông qua điện thoại, đầu ngón tay thấy lành lạnh.
"Cảm, cảm ơn." Nữ sinh nói cảm ơn Nguyên Dục Tuyết, mặt còn hơi đỏ.
Nguyên Dục Tuyết còn đang nghĩ về cảm giác vừa rồi, không đáp lời.
Cô bạn bên cạnh thấy vậy lại gần trêu chọc: "Nhìn thấy gì đấy, mấy bài như này mà bà cũng sợ á?"
Nữ sinh nói: "Nhưng trông sợ thật mà, bà không thấy cái ảnh tên kia nhìn vào ống kính, biểu cảm có hơi... Đáng sợ sao?"
"Cũng bình thường mà, kệ đi, còn không đáng sợ bằng cái bài gì về đám khốn nạn bị trả thù đó." Bạn cô lại đi trò chuyện với những người khác: "Này cưng ơi, xem bài này chưa?"
"Bài nào? Gần đây nhiều bài hot quá, tôi xem không hết."
"Để tôi gửi link cho ---"
"Tốt nhất đừng." Khi các cô còn đang nhiệt tình trò chuyện, một giọng nói lạnh nhạt bỗng truyền tới từ đằng sau, giống tuyết mùa đông tan chảy nhỏ giọt vào tim, khiến tư duy trống rỗng.
Nguyên Dục Tuyết nói: "Tốt nhất đừng xem mấy bài viết đó nữa."
Có lẽ là do giọng Nguyên Dục Tuyết rất êm tai, còn là thánh học trong lớp, rất được các bạn nữ quý mến. Nữ sinh bị bất ngờ khuyên như vậy cũng không giận, chỉ hơi ngạc nhiên, nhìn xuống tay mình, chợt có chút bối rối.
Trước kia cô nhát gan lắm mà? Tại sao đọc mấy bài viết này lại không thấy khó chịu hay sợ hãi, thậm chí không hiểu sao còn muốn chia sẻ cho những người khác, để tất cả đều đọc được.
Hình như có gì đó không đúng...
Cơ thể cô gái vô thức cứng lại, giọng nói cũng có vẻ căng thẳng: "Tôi biết rồi... Cảm ơn."
Thật ra cũng không có tác dụng gì, vì dù bọn họ không thảo luận về mấy bài đăng đó thì hoàn cảnh xung quanh cũng không thay đổi. Tất cả học sinh đều nói toàn chuyện máu me, không hề biết trên mặt là vẻ vô tâm mang theo chút cuồng nhiệt, mở miệng ngậm miệng đều không thoát khỏi những chuyện đó.
"Mày xem hết bài đăng trên diễn đàn chưa?"
"Tao có ảnh chụp trực tiếp cái phòng ngủ đó sau khi xảy ra chuyện này --- Thi thể còn chưa được xử lí luôn, trông kíc.h thích hơn nhiều."
"Tôi gửi ảnh chụp đoạn chat lên WeChat nhé, nghe nói cậu sinh viên kia bị bệnh, nhờ bạn cùng phòng đưa tới trạm y tế, nhưng không đứa nào chịu đi, giờ thấy chết chưa."
Nữ sinh nhẫn nhịn một hồi, cuối cùng vẫn không nhịn được mở miệng nói bọn họ: "Đừng nói nữa, các cậu không thấy kinh khủng à? Những học sinh đã chết kia cũng rất đáng thương, không nên bàn tán về người ta như vậy."
"Kinh khủng cái gì?" Nam sinh bị ngắt lời còn có vẻ khó hiểu: "Bọn nó vi phạm nội quy trường thì mới chết chứ, bọn mình không làm gì sai thì sao phải sợ? Vả lại tôi chả thấy bọn nó có gì đáng thương hết, tự tìm đường chết thôi."
Bạn đang đọc bộ truyện Vũ Khí Hình Người tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vũ Khí Hình Người, truyện Vũ Khí Hình Người , đọc truyện Vũ Khí Hình Người full , Vũ Khí Hình Người full , Vũ Khí Hình Người chương mới