TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Edit: Ry
Gió âm mãnh liệt, khí lạnh xâm nhập.
Chủ Nhật không có lớp, rất nhiều sinh viên đang nằm ườn trên giường ngủ nướng. Có người mơ màng bị khí lạnh đột nhiên ập tới đánh thức, đứng dậy xoa phần da đang nổi đầy gai ốc. Cậu ta nhìn sắc trời bên ngoài, thấy bầu trời có một tầng mây đen, mịt mù như 6-7 giờ tối thì sửng sốt ---- Mình ngủ bao lâu vậy, sao trời tối luôn rồi.
Kết quả mở điện thoại ra thì mới hơn 9 giờ sáng.
Phòng ngủ tĩnh lặng, sắc trời kì dị khiến tâm trạng ngột ngạt theo, trong lòng cậu ta cũng khó chịu, bèn đứng dậy đánh răng rửa mặt. Lúc xuống giường vấp phải cái gì đó, cậu ta còn tưởng là bạn cùng phòng lại chất rác trên sàn, lập tức nổi giận.
"Triệu Thành, nói bao lần rồi, mày đừng có vứt rác lên lối đi nữa, trượt chân ngã mày có chịu trách nhiệm không hả?"
Cậu ta vừa nói vừa đá thứ rác dưới chân để xả giận.
Nhưng cảm giác thật kì lạ.
Nhớp nhúa, mềm xèo, dán trên da như một khối thịt kì lạ, còn có chất lỏng nào đó dính lên ngón chân.
Hoa quả à? Ghê quá.
Bởi vì không có ánh nắng, trong phòng kí túc lại không bật đèn, cậu ta nheo mắt, khó khăn nhìn ra dưới chân rõ ràng là một cái đầu. Triệu Thành mở to mắt miệng, con ngươi đã bị mũi chân cậu ta đá vỡ, từ hốc mắt chảy ra hỗn hợp chất lỏng kì quái.
"A a a a a ——!!"
Cùng lúc đó, các sinh viên ở khu vực vệ sinh chung cũng cảm thấy có gì đó là lạ.
Bọn họ đang súc miệng, tự dưng thấy nước trong miệng mặn chát, tưởng là uống nhầm nước bẩn, vội vàng nhổ ra, lại thấy nước ở trong bồn có màu đỏ nhạt, giống nước bị kim loại nặng ô nhiễm.
Cảnh này thật sự rất buồn nôn, các học sinh muốn tắt vòi nước, kiếm chút nước sạch rửa mấy thứ bẩn thỉu kia đi. Lại thấy khóa vòi bị hỏng, chất lỏng màu đỏ nhạt không ngừng chảy ra, sau đó ống nước đột ngột phát nổ, nước đỏ văng tung tóe lên người họ.
Những thứ phủ kín bồn nước càng trông càng hãi hùng, vì nhìn lại thì thấy từng khối thịt mỡ nát vụn có trắng có đỏ, cảm giác buồn nôn chạy từ sống lưng lên đại não, tất cả lùi lại, liên tiếp nôn mửa.
Bọn họ còn nghe được từ phòng tắm trong góc đằng xa vang lên những tiếng hét thảm thiết, quỷ khóc sói gào.
"Chuyện, chuyện gì xảy ra vậy!"
"Nó bị kéo vào miệng cống thoát nước! Một người to như vậy, bị lôi vào cái ống nhỏ... Ọe..."
Nghe được đối thoại này, lại nhìn đống thịt nát đang không ngừng trào ra. Sắc mặt của đám người lúc đỏ lúc trắng, sợ tới nỗi ngã ngồi xuống đất, run chân không đứng lên nổi.
Có người còn chút lí trí, miễn cưỡng kéo lê cơ thể lảo đảo, tông cửa xông ra. Trong đầu không ngừng có ý nghĩ nơi này không bình thường, nguy hiểm, rất nguy hiểm!
Mau trốn!
Mau đi thông báo với quản lí kí túc, nhân viên, giáo viên... Ai cũng được, để bọn họ tới xử lý.
Nhưng mấy người chạy ra khỏi phòng tắ.m chung như ác mộng kia, thậm chí lộn nhào lăn xuống cầu thang, vừa ra khỏi tòa kí túc đã nghe được tiếng hét thảm thiết thê lương truyền tới từ bên ngoài.
"A cứu, cứu với!! Đừng tới đây!!"
Ý lạnh đi từ lòng bàn chân lên đỉnh đầu, những người đang trốn chạy cũng sững sờ, lạnh sống lưng dựa vào mặt tường trượt xuống.
Bên ngoài cũng nguy hiểm.
Làm sao bây giờ?
Phải làm thế nào mới có thể chạy đi? Giờ phải làm thế nào?
... Thật sự còn nơi nào an toàn sao?
...
Trong hội trường, bầu không khí lặng như tờ. Có người nhắm mắt, hai tay đặt trước ngực, dường như đang cầu nguyện.
Đúng vậy, ngoài cầu nguyện ra, bọn họ không làm được gì khác.
Hai thầy giáo kia đã rời đi, nhưng màn hình giám sát to lớn trên sân khấu không được tắt. Bọn họ có thể nhìn thấy từ những khung hình không ngừng biến đổi kia, thấy từng đồng loại bị quỷ quái đuổi giết thê thảm.
Máy quay không thu âm, nhưng từ những biểu cảm vặn vẹo dữ tợn vô cùng đó, từ những khuôn mặt bị dọa tới nước mắt đầm đìa kia, bọn họ như nghe được những tiếng hét thê lương trong im ắng.
Bên ngoài đã trở thành Địa Ngục chân chính.
Nếu để cho quỷ quái chạy ra khỏi đại học Hòe Âm, toàn bộ thế giới, cũng sẽ trở thành Địa Ngục như vậy.
Có người không đành lòng quay đi, lặng lẽ khóc, thỉnh thoảng lại run rẩy nấc lên vài tiếng. Ngay cả khóc họ cũng không dám quá lớn tiếng, sợ rằng như vậy sẽ đưa ma quỷ tới. Cũng sợ sẽ khiến mình có vẻ quá dối trá --- Bọn họ đứng trên con thuyền Noah cao cả, lạnh lùng nhìn con người trên màn hình đang lăn lộn chết chìm trong trận lũ.
Ngoài cửa hội trường khép kín, bỗng truyền đến tiếng kim loại ma sát dồn dập, dường như là cánh cửa sắt dẫn xuống tầng hầm vào hội trường đang bị ai đó kịch liệt rung lắc.
"Ai, ai tới mở cửa cho tôi với!" Hắn đau khổ gào lên, truyền qua cầu thang dài dằng dặc và cổng hội trường khép kín lại trở nên vô cùng yếu ớt, nhưng vẫn có thể nghe thấp thoáng vì sự tĩnh lặng của hội trường lúc này.
Bạn đang đọc bộ truyện Vũ Khí Hình Người tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vũ Khí Hình Người, truyện Vũ Khí Hình Người , đọc truyện Vũ Khí Hình Người full , Vũ Khí Hình Người full , Vũ Khí Hình Người chương mới