Đúng lúc này một âm thanh hung ác đột nhiên truyền ra từ trong Phần Thiên Hỏa Lô.
Trong lời nói lộ ra tư thái cao ngạo không hề che giấu!
Giọng nói đột nhiên truyền đến khiến cho tim Lâm Lăng nhảy lên.
Hiển nhiên không nghĩ tới thần hồn bị nhốt trong Phần Thiên Hỏa Lô vẫn có thể nói chuyện được, đồng thời còn cảm nhận được sự tồn tại của mình.
Bởi vậy có thể thấy được, loại hình thức trấn áp này cũng không triệt để lắm.
Nếu như có ngoại lực tham gia giúp sức, tất nhiên sẽ có cơ hội bỏ chạy cực lớn.
Đối với điểm này Lâm lăng không khỏi âm thầm may mắn khi có không gian trữ vật của hệ thống. Nếu không thật đúng là khó mà đảm bảo.
“Rơi vào trong tay ta thì ngươi nên ngoan ngoãn một chút, bằng không chỉ thêm khổ sở mà thôi.”
Ánh mắt Lâm Lăng hơi lạnh đánh ra một ấn quyết, ánh sáng màu đỏ của Phần Thiên Hỏa Lô nhất thời mạnh mẽ một chút, rồi tản mát ra dao động năng lượng nóng rực.
Thần hồn nhốt ở trong Phần Thiên Hỏa Lô nhất thời giống như bị lửa thiêu, truyền ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.
“Chủng tộc đê tiện kia, ngươi chờ đó cho ta! Rồi sẽ có một ngày ta nhất định cho người nếm thử cái cảm giác đau đớn này.”
Chịu hỏa luyện như thế nhưng thái độ của thần hồn vẫn cuồng ngạo tự đại, tiếp tục uy hiếp Lâm Lăng.
Hắn ta chính là thần tộc cao cao tại thượng của Thần tộc, đối mặt với chủng tộc thấp kém chưa mặt này mà hạ mình chịu nhục dường như là một sự nhục nhã.
“Yên tâm đi, cả đời này ngươi cũng không có cơ hội thoát ra được đâu.”