Nhưng quy tắc của Chủng Tộc Thiên Tư Bảng là do tháp Thông Thiên đặt ta, tuy Hậu Thiên Thành thân là chưởng giáo của một tộc loài người nhưng cũng không thể làm gì được.
Chỉ có thể như những người ở đây, đứng nguyên một chỗ quan sát tình tiết tiếp theo thôi…
(*Tộc Dực Cốt: cánh xương cốt).
Ở giải đất trung tâm dưới chân núi.
Lâm Lăng, Lạc Hằng, Trần Tấn, ba người bọn họ đứng song song.
Vù!
Hầu như trong tay bọn họ cùng đồng thời xuất hiện ra vũ khí.
“Quy tắc tiếp theo chúng ta là giết từng điểm một hay là đồng thời cùng tiến hành?”
Lâm Lăng ngước mắt nhìn lên phía Bỉ Mông Ngụy Thần tộc trước mặt dò hỏi.
Trước đó cố gắng ngậm bồ hòn làm ngọt, lúc này hắn không nghi ngờ là cẩn trọng hơn chút.
Ánh mắt lạnh lùng của Bỉ Mông Ngụy Thần tộc hăng hái liếc mắt nhìn Lâm Lăng thản nhiên nói. “Các ngươi có thể đồng thời lên một lượt nhưng không thể cùng một đài chiến đấu.”
“Hiểu rồi.”
Lúc hỏi rõ sự tình, Lâm Lăng nhìn về phía Lạc Hằng và Trần Tấn bên cạnh hỏi. “Hai người đã chuẩn bị xong chưa?”