Nghe vậy những lời này, vẻ mặt u Dương Cung, Hậu Thiên Thành và những người khác xuất hiện vẻ nghi ngờ.
Không biết Lâm Lăng nói ra như vậy là có ý gì.
Chẳng lẽ Lâm Thiên này là giả?!
Nghĩ đến đây, đôi mắt Hậu Thiên Thành hơi tối sầm lại, nhưng hắn ta cảm thấy được không phải như vậy.
Bởi vì lúc trước Lâm Lăng trong hình thái chiến đấu của Ma Long, con mắt Luân Hồi và những con sủng vật đó,... không ai có thể giả mạo được.
"Nói một cách đơn giản, chúng ta không thuộc về thời đại này, mà là từ thế giới vạn năm sau xuyên không đến đây."
Lúc này, Trần Tấn cũng bước tới, nhẹ giọng nói: "Hắn tên là Lâm Lăng, mà thân phận thật sự của ta cũng không phải là con người, mà là Thiên Ma tộc. "
"Lúc trước, hai chúng ta có mối quan hệ thù địch. Trong một lần kịch chiến, vô tình bị vết nứt không gian loạn lưu nên mới bị xuyên không đến nơi đây. "
Cái gì?
Thiên Ma tộc?!
Và còn có... thời đại vạn năm sau?!
Nghe vậy, vẻ mặt tất cả mọi người đều kinh ngạc, cảm thấy tư duy và ý thức gần như không bắt kịp mọi chuyện.
“Trần Tấn nói đúng, quả thực chúng ta vô tình xuyên từ tương lai tới đây.”
Lâm Lăng gật đầu, sau đó hắn yên lặng quan sát mọi người, để cho bọn họ có thêm chút thời gian để tiêu hóa và sau đó dự định nói cho bọn họ biết thêm một số thông tin còn bùng nổ hơn nữa. Nếu không chỉ trong một thời gian ngắn, e rằng bọn họ sẽ rất khó chấp nhận.
“Ta không quan tâm, cho dù ngươi có tên là gì thì cũng đều là Phương Bạch Vũ mà Âu Dương Cung ta yêu nhất.”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!