Đông đảo các đệ tử Điện Tông đứng quan sát cũng ồ lên, liên tục chấn động.
“Nếu không tin, ta không ngại để ngươi chết thêm một lần.” Khóe miệng Lâm Lăng khẽ nhếch lên, nhìn Ngụy Bách lộ ra vẻ mặt mừng rỡ, cười lạnh và nói.
Nghe vậy, đồng tử trong mắt Ngụy Bách co rụt lại, lập tức như rơi vào đầm băng, nhịn không được rùng mình một cái.
“Đừng, ta tin, ta đều tin!”
Đã trải qua hai lần tử vong, sao Ngụy Bách còn dám ngông cuồng như trước đó, lão thật sự sợ Lâm Lăng.
Loại cường giả có thể dễ dàng thao túng sinh tử của người khác còn đáng sợ hơn mọi kẻ địch. Nếu tiếp tục cãi lời thì chỉ sợ tiếp theo không dễ nói chuyện như vậy.
“Thánh Tử điện hạ tôn kính, Hắc Ám Điện tông chúng ta nguyện ý quay về Cửu Huyền Tông, cùng chống cự ngoại địch.” Ngụy Bách như sợ Lâm Lăng lại để lão nếm thử mùi vị tử vong, vội vàng dẫn đầu lên tiếng tỏ thái độ, cũng khom người thần phục.
Thấy thế Phong Kinh Dương và bảy điện các chủ còn lại nhìn nhau, cứ như đạt thành ăn ý, đều khom mình hành lễ trước Lâm Lăng.
“Chúng ta nguyện ý đi theo Thánh Tử điện hạ, hợp tông cửu huyền.” Sau đó, tám tiếng nói kính sợ cũng cùng vang lên.
Giờ khắc này, bá chủ Cửu Đại Điện Tông xem như hoàn toàn bị Lâm Lăng chinh phục.
“Về sau chúng ta... Chính là đệ tử của Cửu Huyền Tông, đồng tông đồng mạch...”
Ngơ ngẩn nhìn cảnh tượng này, ánh mắt các đệ tử Cửu Đại Điện Tông chớp động, trên mặt mỗi người đều bất giác lộ ra một nụ cười hưng phấn.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!