Lâm Lăng là vai chính của yến hội này, tân sinh năm nhất, thậm chí là mỹ nữ năm tư tất thảy đều vây quanh hắn, ý muốn nói chuyện vài câu cùng Lâm Lăng.
Nhưng mà, lúc buổi tiệc sắp kết thúc, một bóng đỏ hồng xinh đẹp bỗng nhiên xuất hiện ở quảng trường trên núi này.
Nàng ta chính là người lúc trước khi rời đi từng viết thư thông báo cho Lâm Lăng, chính là công chúa của vương triều Đại Viêm.
Viêm Tâm Nguyệt!
Quảng trường trên núi vô cùng náo nhiệt.
Trong đám người, Viêm Tâm Nguyệt bước từng bước chân ngọc ngà chậm rãi, nhan sắc ưu nhã thoát tục, có một khí chất nhẹ nhàng thanh tao.
Sự xuất hiện của nàng rất nhanh đã được vô số đàn ông chú ý. Bởi vì Viêm Tâm Nguyệt quá xuất chúng, bất luận là dung mạo hay là khí chất, so sánh với các nữ tử xung quanh đều nhỉnh hơn vài phần.
Cảnh tượng như này, giống như ở trong những đóa hoa nở đỏ rực có một bông hoa kinh diễm nhất vậy.
“Năm hai của chúng ta từ khi nào có người con gái xinh đẹp như vậy chứ?”
“Quá đẹp luôn, hình như ta bị yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi! Làm sao bây giờ?!”
Ngóng nhìn Viêm Tâm Nguyệt, ánh mắt của những tên đàn ông đó giống như lửa nóng, trong lòng ngo ngoe rục rịch.
Hai năm trước, lúc Viêm Tâm Nguyệt rời đi cũng là lúc vừa thăng lên làm viện sinh năm 2. Giờ phút này, nàng thân mặc viện phục, đương nhiên vẫn là bộ viện phục trước kia, nhưng Viêm Tâm Nguyệt hiện giờ rõ ràng là phổng phao lên không ít.
Quần áo chật chội phác họa hoàn mỹ đường cong cơ thể mê người của nàng.
“Hử? Sao thoạt nhìn nàng ta lại có chút hơi quen nhỉ?”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!