“Yên tâm, trên khắp đại lục Thương Khung đều có thiết lập các điểm Truyền Tống Trận, rất nhanh là có thể đến.”
Nhìn biểu tình kinh ngạc kia của Lâm Lăng, Viêm Tâm Nguyệt mỉm cười xinh đẹp.
“Đây cũng là lý do vì sao ta tự mình đến đây tiếp dẫn các ngươi.”
“Hơn nữa, ngoài những người tham gia cuộc thi Bách Viện như các ngươi, những người được Điện Tông lựa chọn cũng sẽ tập trung tại điểm truyền tống.”
Những người khác?
Vẻ mặt Lâm Lăng hơi chuyển động, tò mò hỏi: "Cũng đều đến từ các học viện khác sao?"
“Không phải.”
Viêm tâm nguyệt lắc đầu. “Một vài người tương tự như thiên tài võ đạo tán tu* (tự tu luyện).”
Nghe vậy, Lâm Lăng hiền hiểu rõ cuộc thi Bách Viện cũng chỉ là một trong những phương thức tuyển chọn nhân tài của Điện Tông thôi.
Ngoài cái này ra, còn có một hình thức khác đó là tìm kiếm nhân tài ở các nơi.
Bởi vậy có thể thấy, Cửu Đại Điện Tông gần như đã thu hút được những cao thủ tu luyện võ công hàng đầu của đại lục Thương Khung.
Đội hình như vậy, chẳng trách có thể tồn tại trong một thời gian dài!
Sau đó, trong khi trò chuyện với Viêm Tâm Nguyệt, Lâm Lăng biết được rằng điểm truyền tống gần nhất nằm trong một thung lũng ẩn phía nam của núi đá Ma Thú.
Hai ngày trước, Viêm Tâm Nguyệt cũng là mượn điểm truyền tống này mới có thể đến học viện Thiên Diễn nhanh như vậy.
Cho đến tận lúc hoàng hôn. Đoàn người Lâm Lăng rốt cuộc cũng tiến vào khu vực núi đá Ma Thú.