Nghe vậy, ánh mắt Đào Linh nhìn theo vị trí Lâm Lăng chỉ.
Thấy trên bao bì cốc mì đúng thật là có chữ tiếng trung tên ‘mì thịt bò’. Có điều loại chữ này không phải là văn tự của thế giới này.
Hắn…… Hắn sao lại hiểu được chứ?!
Đôi mắt đẹp của Đào Linh bỗng dưng trừng lớn, ánh mắt cực kỳ ngạc nhiên nhìn về phía Lâm Lăng.
Nhìn thấy Đào Linh có một thần sắc khó tin kia, Lâm Lăng vẫn không giải thích nhiều, tâm thần khẽ nhúc nhích một thanh thiết kiếm hiện ra trong tay.
Chợt, hắn cầm trường kiếm, linh khí khẽ động, gạch gạch khắc lên trên mặt đất, thuần thục viết ra chữ tiếng trung giản thể.
‘Ta là người Trung Quốc.’
Thấy thế, đôi tay Đào Linh che lại chiếc miệng nhỏ anh đào, trong nháy mắt sợ ngây người.
“Ngươi…… Ngươi chẳng lẽ……”
Bước chân nhỏ của nàng liên tục lùi về sau, trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm Lâm Lăng, cảm xúc khẩn trương, khẩu ngữ không rõ.
Nhìn thấy biểu cảm của Đào Linh thay đổi, trong lòng Lâm Lăng đã chắc chắn đối phương tuyệt đối cũng giống như hắn, đều là người xuyên không đến cùng một thế giới!
“Cô và tôi là cùng một thế giới.”
Lâm Lăng cười gật đầu, vì tránh người khác nghe lén nên cũng không giải thích rõ.
“Chúng ta……..Là cùng một thế giới sao?”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!