Phù văn thổ hệ, Vây Trận Trọng Lực! * (trận pháp bao vây trọng lực)
Lập tức, Đào Linh nhận thấy được tác dụng của trận pháp, trong lòng tức khắc lạnh đi vài phần.
“Chu Tấn, vì sao ngươi lại hại ta?!”
Đào Linh ngước mắt, vẻ mặt yêu kiều giận dữ trừng mắt nhìn Chu Tấn, chất vấn nói.
“Nào nào, Đào sư muội, lời này của muội nghiêm trọng quá rồi đó.”
Chu Tấn chưa muốn nói, một tiếng cười lạnh vang lên. “Việc của Chu Tấn này đang làm là muốn toại nguyện cho người khác.”
Giọng nói vừa dứt, một người đàn ông đầu hói dâm đãng đột nhiên xuất hiện từ phía trên trận pháp. Người này chính là tội phạm màu đỏ trên bảng truy nã của Chấp Sự Đường, Địch Nghiêu.
“Đào Linh sư muội, ta quả thật đối với sự xinh đẹp của ngươi thèm nhỏ dãi đã lâu đó.”
Địch Nghiêu vươn đầu lưỡi ra li3m li3m môi, ánh mắt dâm ô nhìn chằm chằm Đào Linh, dâm dục ở trong mắt khó lòng nhịn xuống.
Nhìn thấy Địch Nghiêu, mặt đẹp của Đào Linh khẽ biến đổi, vội vàng lấy phù truyền âm, mở phong bế ra rồi trực tiếp đốt lên. Nhưng mà, phù truyền âm vừa cháy một nửa lại đột nhiên tắt ngúm.
Dưới sự ngăn cản của năng lượng vây trận, không thể truyền thứ gì ra ngoài.
Lần này hoàn toàn chặt đứt ý niệm mong muốn tìm kiếm chi viện của Đào Linh!
Sau đó, trong tay nàng chợt xuất hiện một trường kiếm, kiếm khí sắc bén kích động chém vào trận pháp quầng sáng phía trên.