Nghe thấy tiếng Đào Linh nghẹn ngào nức nở, Lâm Lăng cuối cùng cũng khôi phục lại tinh thần.
“Yên tâm, cái dáng vẻ của ngươi vừa nãy, ngoài ta ra thì không có ai nhìn thấy cơ thể tr@n truồng của ngươi đâu.”
Lâm Lăng thản nhiên nói: “Hơn nữa, cái tên Địch Nghiêu kia đã bị ta gi ết chết rồi.”
Nghe vậy, ánh mắt Đào Linh liếc về phía thi thể cách đó không xa, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
“Vậy là…….Ngươi vẫn chưa?”
Mày liễu Đào Linh nhíu lại, nổi giận nói: “Tuy rằng ta đối với ngươi không có cảm giác nhưng ta chính là con gái nhà lành, nếu đã làm với ta rồi thì phải chịu trách nhiệm với ta.”
“Tuyệt đối không có gì.”
Lâm Lăng buông tay, trêu chọc nói: “Ngược lại ngươi mới là người không biết tiết chế đối với ta đó.”
Nghe vậy, Đào Linh sửng sốt.
Nhớ lại tình cảnh tay nhéo tới nơi đó của Lâm Lăng, gương mặt nàng bỗng dưng đỏ lên.
Cúi đầu, không dám lại nhìn Lâm Lăng lấy một cái.
Ngay tức khắc bầu không khí giữa hai bên trở nên ái muội.
Nhưng nàng là người đến từ xã hội hiện đại ở kiếp trước, đối với loại chuyện như này cũng khá là phóng khoáng.
Rất nhanh sau, Đào Linh khôi phục bình tĩnh, cũng không muốn tiếp tục để ý chuyện này.
“Đúng rồi, cái tên Chu Tấn chết tiệt kia đâu rồi? Có xử lý luôn hắn ta chưa?!”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!