Ánh mắt Ngô Phong sáng như đuốc, nhìn chằm chằm hai người Lâm Lăng, ngữ khí uy nghiêm chất vấn nói:
“Nếu không khai ra đúng sự thật, thì đừng hòng rời đi!”
Tại bãi đất trống ngoài bìa rừng, Lâm Lăng và Đào Linh đứng cạnh nhau, ánh mắt có chút nghiêm trọng. Đối mặt với trưởng lão hộ điện cùng với hơn chục cường giả tầng thứ 3 của Thánh Vực, bọn họ hoàn toàn không có sức chống trả. Nếu như xông vào thì chỉ sợ sẽ bị giết ngay tại chỗ! Cách duy nhất lúc này chỉ có thể là dựa vào trí thông minh.
“Ta hỏi lại một lần nữa, vì sao các ngươi lại tới đây?”
Trông thấy hai người Lâm Lăng im lặng, sắc mặt của Ngô Phong trở nên u ám.
Ánh mắt của ông ta bất thường, nghiêm khắc trách mắng: “Nếu như không nói thật thì với tư cách là trưởng lão hộ điện, ta có quyền trừng phạt các ngươi ngay tại chỗ!”
Nghe vậy, khuôn mặt xinh đẹp của Đào Linh thay đổi, nàng do dự không biết có nên nói ra sự thật hay không. Thế nhưng nếu nói ra chuyện Địch Nghiêu đã bị giết thì hôm nay nàng và Lâm Lăng chắc chắn sẽ không thoát khỏi Hắc Ám Điện Tông!
Làm sao bây giờ?
Trong lòng Đào Linh bắt đầu có chút lo lắng, hiện tại nàng không nghĩ ra lý do thoái thác nào tốt cả. Dù sao loại người lọc lõi như Ngô Phong không thể nào bị lừa cho qua dễ dàng như vậy được.
“Chúng ta ở đây đương nhiên là thực hiện chức trách của mình rồi.”
Tuy nhiên lúc này, đột nhiên Lâm Lăng lại tiến lên một bước.
Đối mặt với đám người Ngô Phong của Hắc Ám Điện Tông, Lâm LĂng bình tĩnh nói: “Vốn dĩ ban đầu Chấp Sự Điện được thành lập bởi Cửu đại Điện Tông nên có được đặc quyền tuyệt đối đi tới bất cứ chỗ nào để chấp hành công vụ.”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!