“Thì ra là thế.” Nhìn thuỷ vực bị nuốt mất hơn phân nửa phía dưới, Lâm Lăng âm thầm gật đầu.
Hắn hoàn toàn không biết hành vi vừa rồi của mình đã đánh vỡ quy tắc bình thường, ép cho chấp sự áo trắng giám thị để mình qua ải.
Sau đó Lâm Lăng không nghĩ nhiều mà lập tức di chuyển, trực tiếp lao vào cánh cửa kia.
Cửa ải tầng thứ tư.
Khi Lâm Lăng đến nơi này, trong tầm mắt là một mảnh đỏ rực, nhiệt độ cũng khô nóng đến cực đoan, giống như đặt mình trong bếp lò, nhiệt khí cuồn cuộn ập vào mặt.
Điều khiến Lâm Lăng kinh ngạc chính là, sâu trong khu vực này còn tồn tại một ngọn núi lửa. Dung nham đỏ rực với nhiệt độ cực cao đang phun trào và chảy xuôi ra các nơi.
Nhưng ngọn núi lửa trước mắt cũng không lớn, chỉ cao hơn mười trượng, cứ như một ngọn núi lửa nhân tạo.
“Khu sát hạch của Chấp Sự Đường thật sự có đủ mọi thứ quái lạ.” Lâm Lăng âm thầm kinh ngạc cảm thán một tiếng.
Cũng không biết là vị cao thủ nào sáng tạo ra những màn sát hạch này?
Lối suy nghĩ cũng thật độc đáo!
Oanh ——!
Lâm Lăng đang nghĩ ngợi thì không gian trong khu vực này đột nhiên chấn động kịch liệt. Đá nham thạch trên núi lửa bị chấn động kia làm cho sôi nổi lăn xuống.