Cùng với sự bộc lộ số tuổi thật của Chấp Sự Trưởng, hai người Vệ Bình và Lâm Lăng đều tràn ngập vẻ khiếp sợ.
Không thể tưởng tượng nổi, có thể vận dụng đè nén thân thể già yếu, khống chế không gian lại thực sự có thể tồn tại được vạn năm.
Cách làm này quả thực vượt qua sức tưởng tượng cùng với nhận thức của võ tu bọn họ.
Sau đó, Lâm Lăng hít một hơi thật sâu, tư duy trong đầu đột nhiên nảy ra.
Cảm giác loại chuyện này cũng không phải là không có khả năng.
Giống như kiếp trước để nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh vậy, chỉ cần đóng băng nó thì cho dù qua rất nhiều ngày khi lấy ra cũng không có thay đổi gì nhiều.
Trong lòng nghĩ lại, Lâm Lăng nhìn về phía Vệ Quý Nguyên trước mặt, trong ánh mắt sinh ra một sự nghiêm túc.
Đối mặt với lão quái vật vạn năm này, Lâm Lăng cảm thấy số tuổi của bản thân cực kỳ nhỏ bé.
“Cuộc đại chiến chủng tộc thời viễn cổ, chắc Vệ Bình đã nói cho ngươi rồi đúng không?”
Vệ Quý Nguyên cười nói: “Mấy ngày nữa, không gian của chiến trường viễn cổ sẽ mở ra.”
“Ngươi đi đến thí luyện đi, có lẽ sẽ gỡ bỏ được nút thắt trong lòng ngươi, thậm chí có thể tìm ra được đáp án.”
Nghe thấy thế, trong lòng Lâm Lăng hơi trầm xuống.
Ánh mắt của hắn ngạc nhiên nhìn chằm chằm đối phương. Mơ hồ có cảm giác ông lão này giống như đang ám chỉ điều gì đó.