TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Minh Khánh cố giẫy dụa, vùng vẫy bằng tất cả sức lực mà mình có. Hắn vung cả hai tay, cố nắm chặt lấy lấy bàn tay trên vai, rồi giằng ra thật mạnh. Bàn tay đó sao mà thô ráp, lại cứng cáp như rễ cây cổ thụ. Vì dùng lực quá mạnh, Minh Khánh ngã ngửa ra đất. Đột nhiên, ánh mặt trời chói chang hiện lên làm tất cả như tan biến. Minh Khánh vừa thở hồng hộc, vừa che đôi mắt khỏi bị ánh nắng rọi vào. Mồ hôi trên người hắn vã ra như tắm, từng giọt từng giọt từ trên trán chảy vào mắt cay xè, làm bóng người trước mặt cứ mờ mờ ảo ảo. Người đó xoa xoa tay trước mặt hắn làm hắn càng không thể nhận ra là ai.
Mãi đến khi người đó đỡ Minh Khánh vào dưới một gốc cây, Minh Khánh mới nhận ra là ông lái đò. Ông lái đò vừa lấy cái khăn vừa tẩm nước sông lên còn lành lạnh trùm lên trán cho Minh Khánh vừa than thở: “Tôi đã bảo rồi. Cậu đừng ngồi một chỗ dưới trời nắng như thế dễ bị cảm lắm. Thế mà cậu lại cứ ngồi ỳ ra, lại còn hò hét như đang mơ ngủ nữa.” Minh Khánh khẽ nhếch đôi môi khô nẻ, mỉm cười nhận lỗi với ông. Đầu hắn bắt đầu lên cơn sốt. Mắt hắn vẫn còn hoa, hơi thở cứ như được hơ qua lửa, nóng hừng hực. Ông lái đò bảo Minh Khánh ngồi nghỉ một lúc rồi chạy đi đâu đó.
Minh Khánh ngồi dưới gốc cây, nhắm mắt lại. Cơn đau đớn bắt đầu bùng lên hai bên thái dương khiến Minh Khánh biết hắn bị bệnh thật rồi. Theo kinh nghiệm từ ngày xưa, bình thường người tu đạo rất ít khi bị bệnh tật. Bởi vì người tu đạo, bất kể là thầy trừ tà, thầy phong thủy, hay luyện trường sinh … đều phải rèn luyện cơ thể. Tùy theo từng môn phái, từng hệ thống truyền thừa mà bọn họ có thể có cách tập luyện khác nhau, Sau một thời gian rèn đúc cơ thể, những thứ bệnh tật ốm đau thông thường rất khó xâm nhập. Ngoài ra, việc thường xuyên tiếp xúc với các lực lượng siêu nhiên khiến cơ thể người tu đạo trở nên có sức kháng cự rất mạnh với dị vật từ bên ngoài.
Người tu đạo chỉ bị bệnh khi bọn họ tiêu hao quá nhiều sinh mệnh, hoặc khi có một thứ gì đó “bẩn thỉu” xâm nhập khiến cơ thể bọn họ bị suy yếu khả năng tự bảo vệ. Minh Khánh nghĩ ngay đến khả năng hắn đã “bị” từ lúc ở trong chùa Khánh Lương. Vì thế trên đường trở về, hắn đã cảm thấy sự khó chịu nơi cơ thể và đến đây thì đổ bệnh. Minh Khánh cũng không hoảng hốt. Hắn cũng đã có khá nhiều kinh nghiệm với trường hợp như thế. Chỉ cần người bệnh an dưỡng một thời gian, không đánh đấm, không tiêu hao sinh mệnh thì sẽ tự khỏi. Minh Khánh duỗi người, dựa lưng vào cái cây.
Có tiếng bước chân vọng lại. Ông lái đò đã trở về, trên tay cầm một cái gáo dừa. Nhận lấy gáo nước mát từ tay người lái đò tốt bụng, Minh Khánh lễ phép cảm ơn ông, đưa gáo nước lên uống từng ngụm nhỏ. Hắn cảm thấy đỡ đỡ hơn nhiều.
Hắn gửi ông lái đò một khoản tiền nhưng ông cứ từ chối, chỉ nhận bằng đúng giá tiền chở khách hàng ngày. Minh Khánh đành cảm ơn người lái đò tốt bụng, rồi lảo đảo đi vào làng. Minh Khánh kiếm được một nhà cho ở trọ. Giá cũng rẻ. Trong nhà chỉ có hai ông bà lớn tuổi ở với vợ chồng đứa con trai út mới cưới. Ông bà đưa Minh Khánh vào một căn nhà đang xây dở phía sau hồi, dưới gốc cây mít. Chắc là xây cho đứa con ra ở riêng. Nơi này chỉ còn thiếu mỗi gian bếp, cửa chính cửa sổ đều đã lắp cẩn thận. Minh Khánh gửi tiền cọc cho chủ nhà xong liền nằm vật ra giường. Sự mệt mỏi và cơn sốt làm mắt hắn cứ ríu lại.
Mãi đến gần nửa đêm Minh Khánh mới tỉnh dậy. Bát cháo hành tía tô nhờ nhà chủ nấu giờ đã nguội ngắt. Hắn vẫn cố gắng với tay lấy bát, húp mấy miếng. Cổ họng hắn trở nên đau và sưng, khiến hắn cứ phải rướn cổ lên mỗi khi nuốt xuống. Húp hết bát cháo, uống ngụm nước trong ống tre mà chủ nhà treo bên vách tường, Minh Khánh lại nằm xuống, bắt đầu lịm đi. Bóng tối, tiếng lá xào xạc bên cửa sổ và những cơn gió nóng hừng hực lại đưa hắn về những ký ức năm nào.
********************* Bờ sông làng Me vẫn tối mịt. Minh Khánh lẽo đẽo theo sư phụ đi về. Lúc nãy, sư phụ nắm vào vai làm hắn sợ đến đứng tim. Con đường vào làng vẫn sâu hun hút. Thỉnh thoảng lại có tiếng chó nhà ai sủa gâu gâu khi Minh Khánh và sư phụ đi qua. Hai người quay trở lại nhà lý trưởng để ngủ đêm. Sáng hôm sau, sư phụ đánh thức Minh Khánh dậy sớm lắm. Hai người ăn tạm ít xôi rồi lên đường. Lần này, sư phụ dẫn hắn đi ngược con sông về phía thượng nguồn.
Hai người đầu tiên là đi xe ngựa, sau đó đổi sang đi thuyền, cuối cùng là đi bộ hai ngày, mới tới được đầu nguồn của con sông. Đó là một cái hồ nước rộng mênh mông tên là hồ Kinh Dạ. Mặt hồ phẳng lặng, nước trong veo. Thế nhưng lạ lùng nhất là quanh hồ không hề có lấy một cái làng nào. Sư phụ dường như cũng biết rõ vùng này, dẫn hắn đi ngược khỏi hồ về phía Tây mười dặm. Nơi đó có một cái thôn nho nhỏ.
Hai người vào ở tạm trong nhà một người thợ săn trẻ tuổi tên Miên. Chú Miên có vẻ quen với sư phụ. Đêm đó chú đãi hai người món thịt gà rừng nướng mà chú săn vừa được. Con gà được chú làm long rồi mổ cẩn thận. Chú moi hết bên trong ra rồi bắt đầu nhét một đống rau thơm vào. Sau đó chú trộn một ít bột hạt mắc khén, ớt nướng, củ sả băm nhỏ, hạt dổi nướng giã ra thành một đống, rồi bắt đầu bôi bôi trét trét lên con gà. Sau đó chú xiên con gà qua một khúc giang non còn tươi. Sau đó chú gác con gà trên bếp lửa, rồi xoay đều cho gà chín. Trong lúc chờ đồ ăn, sư phụ và chú Miên chuyện trò rất rôm rả. Minh Khánh chỉ chăm chăm vào con gà thơm phưc phức trên bếp lửa. Mỗi khi nhìn mỡ béo trong con gà xèo xèo, nước dãi lại trều ra bên mép.
Gà chín rồi, chú Miên bắt đầu trút ra lá chuối. Thấy Minh Khánh nhỏ cả nước dãi vì thèm, chú bật cười, cầm con dao chặt luôn một miếng đùi to. đưa cho hắn. Gà vừa mới trên bếp xuống nên còn nóng, Minh Khánh vừa cầm xuýt xoa, vừa đổi tay liên tục. Khi gà hơi nguội, hắn đưa lên miệng, cắn một miếng. Trời ơi, sao mà ngon thế. Da gà săn lại, nhai giòn giòn. Thịt gà vàng rộm ở bên ngoài và ngọt mềm ở bên trong, thơm ngậy mùi của hạt mắc khén, của sả. Thịt gà rất chắc, từng thớ thịt trắng phau, ăn đến đâu biết đến đấy.
Bạn đang đọc bộ truyện Vùng Đất Vô Hình tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vùng Đất Vô Hình, truyện Vùng Đất Vô Hình , đọc truyện Vùng Đất Vô Hình full , Vùng Đất Vô Hình full , Vùng Đất Vô Hình chương mới