Mặc Phi Phi đã ở phòng bếp chờ nàng: “Thất tẩu tẩu, tẩu cũng biết là bổn công chúa không thể làm trợ thủ được đúng không? Có phải là tẩu có gì muốn nói với muội không?”
Hôm nay nha đầu này cũng thật thông minh.
Vân Quán Ninh gật gật đầu, nói về chuyện của Viện Bảo.
Mặc Phi Phi lập tức đồng ý, vỗ ngực bảo đảm: “Thất tẩu tẩu yên tâm! Thân thế của Viện Bảo chỉ có tỷ và Thất ca ca mới có tư cách tuyên bố.”
“Trước khi hai người công bố chuyện này, ta tuyệt đối sẽ không nói cho bất kỳ ai khác! Bao gồm cả mẫu phi!”.
Vân Quán Ninh nghe nàng ta nói vậy thì rất cảm động, vui mừng nhìn nàng ta.
“Đa diễn trò thì phải diễn cho đủ bộ, muội giúp ta lột tỏi đi.”
Vì tỏ ra biết ơn với Mặc Phi Phi nên nàng đưa một đống tới cho Mặc Phi Phi.
Mặc Phi Phi: “…”
Nàng nhăn mũi, bắt tay vào lột tỏi bằng khuôn mặt đau khổ.
Màn đêm vừa buông xuống thì bữa tối cũng hoàn tất.
Trong lúc các ma ma, nha hoàn bưng thức ăn lên, Vân Quán Ninh đi thay quần áo, nàng mới vừa bước vào phòng ăn thì Viên Bảo đã lập tức chạy đến: “Mẹ nuôi, Chu tiểu béo là một con nhóc mít ướt, con không muốn chơi nó!”