TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Wechat Của Bạn Trai Cũ Cứ Ám Lấy Tôi

Chương 10: Nghe cuộc điện thoại bất ngờ


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Edit: Huyết Vũ | Beta: Vi Yên, Ngư Nhi

Buổi chiều, Lâm Nhiên Di đến đài phát thanh, xử lí nốt các việc trên tay, sau đó đến chỗ Tổng biên tập xin nghỉ phép một tuần. Từ năm ngoái đến nay cô vùi đầu vào công việc, chưa nghỉ một ngày nào. Tuy lần này xin có hơi đột ngột nhưng Tổng biên Đỗ không nói hai lời liền đồng ý ngay.

Trước khi ra ngoài Lâm Nhiên Di đã dặn Lý Tung Dương trông chừng Tống Thanh Sương, Lý Tung Dương lĩnh mệnh, ngoan ngoãn ngồi trên sofa như chó trông nhà đến tận trưa, anh dùng ipad của Lâm Nhiên Di tìm kiếm thông tin về Bệnh viện tâm thần Tây Sơn. Trên mạng chỉ có một ít thông tin do nhà nước đăng tải, phía bệnh viện cũng chỉ có giới thiệu vắn tắt về một vài bác sĩ đứng đầu, ngoài ra còn có truyền thuyết ma quái về ngọn núi nằm sau bệnh viện, có mấy tên thanh niên đi tìm đường chết coi thường lời đồn, đêm hôm bò sang ngọn núi hoang bên kia quay video.

Lý Tung Dương lấy điện thoại nhắn tin nhờ mấy người bạn tra giúp thông tin về bệnh viện tâm thần Tây Sơn, còn dựa vào mối quan hệ nhờ Cao Hồng lén hỏi thăm anh trai cô ấy là người của cục hình sự thành phố xem có người dân mất tích hay vụ án hình sự nào có liên quan đến bệnh viện tâm thần Tây Sơn không.

Bạn bè Lý Tung Dương làm việc hiệu suất rất cao, chỉ lát sau đã có người gửi vào mail của anh một phần tài liệu, Lý Tung Dương pha cho mình một cốc cà phê để tỉnh táo hơn, ôm ipad chăm chú xem.

Bệnh viện tâm thần Tây Sơn được xây dựng từ những năm chín mươi của thế kỉ trước, lúc ấy là bệnh viện trực thuộc bệnh viên nhân dân thành phố S số 2 nhưng cơ sở vật chất sơ sài, về sau mấy bệnh viện công trong thành phố S được đầu tư máy móc thiết bị, ba bệnh viện khác hợp nhất lại thành bệnh viện nhân dân thành phố S. Còn bệnh viện tâm thần Tây Sơn này ở nơi vắng vẻ, thiết bị nghèo nàn; mọi nguồn đầu tư được dành hết vào bệnh viện nhân dân nên nơi chữa bệnh tâm thần này trở thành "bãi rác".

Kinh tế của thành phố S mấy năm nay phát triển nhanh chóng, các khu cao cấp mọc lên như nấm, kéo theo là sự phát triển của ngành khám chữa bệnh, chăm sóc sức khỏe. Có vài chỗ ở vùng ngoại ô hoang tàn vắng vẻ, dựa mình vào núi, có sông nước ngăn trở được đầu tư xây dựng các khu nghỉ dưỡng, hơn nửa là theo mô hình tư nhân. Bệnh viện tâm thần Tây Sơn cũng được xây dựng lại, ngoại trừ việc còn giữ nguyên cái tên ban đầu thì không còn là cái bệnh viện tàn lụi đầy âm khí nữa, giờ đây nó đã không còn lạc quẻ với nơi đây. Thảm thực vật ở Tây Sơn tươi tốt, phải nói là được thiên nhiên ưu đãi, bệnh viện thấp thoáng trong rừng cây ở lưng chừng núi, phong cách thiết kế thì không đồ sộ nhưng lại pha trộn nhiều loại kiến trúc, tựa như một khu biệt thự tĩnh mịch trên núi.

Theo tư liệu Lý Tung Dương đọc được thì bây giờ bệnh viện tâm thần này đã không còn là bệnh viện công lập nữa, nó là sở hữu của công ty trách nhiệm hữu hạn sức khỏe Hằng Hân, mọi cơ sơ thiết bị, thuốc men đều được công ty này đầu tư. Tuy thu phí rất cao nhưng chi phí cũng nhiều nên lợi nhuận của bệnh viện cũng không được đảm bảo, vẫn phải dựa vào phần lớn tiền trợ cấp hàng năm của công ty để hoạt động...

Lý Tung Dương đọc trong chốc lát mà không thấy có tin tức nào hữu dụng, anh xoa thái dương như đang muốn phình ra, tiện tay cầm lấy điện thoại.

Có lẽ là trong tiềm thức của anh còn nghi ngờ lời của Tống Thanh Sương, có lẽ bởi nghĩ người như Thôi Thành không thể nào nói chết là chết thật, anh mịt mờ nhìn một đống danh mục trong điện thoại, nhìn chằm chằm số của Thôi Thành thật lâu, không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào lại ấn nút gọi, đợi cho đến khi anh biết được mình đang làm cái gì thì bên kia đã bắt máy...

Bạn đang đọc bộ truyện Wechat Của Bạn Trai Cũ Cứ Ám Lấy Tôi tại truyen35.shop

"Alo..."

Điện thoại truyền đến giọng nói của một người đàn ông.

Lý Tung Dương nghe thấy giọng nói trong điện thoại thì dòng máu lưu thông trong người trong nháy mắt như ngừng lại, anh sửng sốt vài giây, ngơ ngác không thốt được tiếng nào.

"Alo, ai đấy?"

Giọng nói quen thuộc đập vào tai anh.

Ba giờ chiều, vẫn còn nắng lắm, phòng khách lấy ánh sáng rất tốt, năng lượng tỏa ra đủ để sưởi ấm cả tâm hồn nhưng không hiểu sao Lý Tung Dương lại cảm thấy có một luồng khí lạnh truyền từ gan bàn chân len lỏi khắp cả cơ thể.

Anh đứng dậy đi ra ngoài cửa, lặng lẽ đóng cửa lại.

"Alo..."

Anh thấp giọng đáp.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Wechat Của Bạn Trai Cũ Cứ Ám Lấy Tôi, truyện Wechat Của Bạn Trai Cũ Cứ Ám Lấy Tôi , đọc truyện Wechat Của Bạn Trai Cũ Cứ Ám Lấy Tôi full , Wechat Của Bạn Trai Cũ Cứ Ám Lấy Tôi full , Wechat Của Bạn Trai Cũ Cứ Ám Lấy Tôi chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top