TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Lạc Ngải Vy đau nhói trong lòng, đáy mắt xẹt qua một tia tuyệt vọng.
Làm sao đây, cô mệt quá...!thật sự rất mệt.
Trên người cô lúc này chỗ nào cũng bẩn, nhìn xem những vết đỏ tím kia nhìn thật chói mắt, kinh tởm.
"Đi ăn nhé?" Tôn Kỳ Hạo xoa đầu cô dịu dàng hỏi.
Lạc Ngải Vy ngọ nguậy trong lòng anh không muốn đi.
Hưởng thụ hơi ấm hiếm có này, ở bên cạnh anh thật sự rất ấm áp.
Tôn Kỳ Hạo cũng hết cách không biết làm thế nào với cô, kiên nhẫn nói:
"Em không ăn thì làm sao có sức khỏe? Ngoan, đi ăn nhé."
"..."
"Vy Vy, đừng làm hại bản thân như vậy.
Mọi người đang rất lo lắng cho em, hôm nay Vú cứ hỏi anh miết về em.
Người rất lo cho em đấy."
Biết cô sẽ không nghe lời mình, anh phải dùng cách đem Vú nuôi ra để dỗ dành cô.
Chỉ có bà ấy mới khiến cô lây động...
Nhưng Lạc Ngải Vy vẫn không có động tĩnh gì, anh đẩy cô ra.
Nhìn thẳng vào mắt cô, anh lại không dám mở lời trách móc.
Chỉ biết cúi đầu hôn lên trán cô:
"Đừng khóc, đừng buồn nữa.
Tôi xin em đấy, em như vậy tôi không chịu nổi đâu Lạc Ngải Vy."
Nghe anh nói ra những lời trong lòng, cô lúc này mới khẽ động.
Ánh mắt chậm rãi nhìn anh, u buồn khôn siết không thốt thành lời.
Cô thật muốn nói ra, nói anh đừng vì người như cô mà đau lòng, càng đừng nên yêu một kẻ không có liêm sỉ như cô.
Nó sẽ làm bẩn anh, vấy bẩn một chàng trai như anh cô không dám...
Tôn Kỳ Hạo dựa đầu vào bả vai cô, nhỏ giọng trầm ấm:
"Tôi nên làm gì với em đây Vy Vy.
Em như vậy tôi cũng không vui vẻ gì, nếu em đã muốn hành hạ mình như vậy thì tôi cũng sẽ giống em tự hại chính mình.
Đến khi nào em dừng lại thì tôi sẽ dừng, còn không thì chúng ta cùng chết."
"Kh..ông"
Lạc Ngải Vy đau đớn phát ra âm thanh.
Cổ họng cô như có thứ gì đó chặn lại cảm thấy đau rát không thốt thành lời.
"Vậy bây giờ chúng ta đi ăn nhé?"
Tôn Kỳ Hạo thừa cơ hội lợi dụng cô đang mở lòng mà đề nghị.
Lạc Ngải Vy gật đầu, đem chiếc váy ngủ cầm lên muốn thay.
Tôn Kỳ Hạo nhất thời quên mất, mặt anh đỏ lên ngượng ngùng đứng dậy:
"Anh ở ngoài đợi em..."
Rồi nhanh chóng đi khỏi.
Lạc Ngải Vy nhìn chiếc đầm ngủ, cô từ từ cởi khăn tắm ra đem đồ trong mặc vào rồi đem váy mặc lên người.
Đứng trước gương nhìn thân hình ốm yếu của mình cô lại cảm thấy đau xót.
Nhìn như thế nào đi nữa, cô cũng đã không còn nguyên vẹn rồi.
Bạn đang đọc bộ truyện Xin Em Đừng Khóc! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xin Em Đừng Khóc!, truyện Xin Em Đừng Khóc! , đọc truyện Xin Em Đừng Khóc! full , Xin Em Đừng Khóc! full , Xin Em Đừng Khóc! chương mới