TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Mặc Lôi lo Thủy Thanh Lan đá đau chân, anh ấy vội vàng túm cô ra sau lưng: “Loại công việc nặng nhọc này không cần em làm.
” Nói xong, anh mất kiên nhẫn quát lên với lễ tân: “Người đâu? Gọi trên trời à?”
“Sao cậu Mặc nóng tính thế?” Quản lý Chu đi xuống lầu, sắc mặt tái nhợt, anh ta mỉm cười với Mặc Lôi: “Mau uống chén trà hạ hỏa.
”
Mặc Lôi nhìn chằm chằm vào quản lý Chu, anh ấy cười lạnh.
“Tiểu Phương đâu, mau rót trà cho cậu Mặc!” Quản lý Chu bị anh ấy nhìn là sống lưng lạnh toát, nụ cười trên gương mặt cũng sắp không duy trì được nữa rồi.
Người bị gọi thành Tiểu Phương kia đáp vâng, anh ta đi bưng trà, nhưng khi cốc trà còn chưa bưng đến nơi.
Rầm!
Mặc Lôi đá một phát vào bụng quản lý Chu làm anh ta ngã xuống đất, sau đó anh ấy tiến lên, ngồi xổm xuống túm tóc anh ta rồi hung ác nói: “Chính anh là kẻ bắt Mặc Tinh đi quét dọn Thiên Thiên một mình hả?”
Quản lý Chu ngã chổng vó, mắt kính cũng rơi đi đâu không biết nữa, anh ta sờ soạng nửa ngày mới đụng tới, nhưng mắt kính đã bị anh ta đè hỏng, không thể đeo được nữa.
Anh ta híp mắt nhìn Mặc Lôi, trên trán đồ đầy mồ hôi lạnh: “Là tôi bảo cô ta đi, thì sao? Cô ta vốn là nhân viên của câu lạc bộ Dream, tôi là quản lý, sai cô ta làm chút việc cũng đúng lý mà…”
“Đ**!” Mặc Lôi chửi một tiếng, đấm một quyền lên mặt anh ta.
Má trái của quản lý Chu lập tức sưng phù, anh ta ôm mặt, rụt cổ, vì bị thương mà nói chuyện cũng không rõ nữa: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Cho dù là, cậu Mặc cũng phải cho tôi rõ chứ!”
“Em gái ông đây suýt bị mày gϊếŧ chết, mày lại còn mặt mũi mà ở đây đóng vai người vô tội với tao à?” Mặc Lôi túm cổ áo quản lý Chu rồi xách ông ta lên, từng chữ đều bật ra từ trong kẽ răng.
Quản lý Chu kinh hãi, trên mặt không còn tí máu, sau lưng lập tức bị mồ hôi lạnh làm ướt sũng, anh ta rụt cổ, vội vàng nói: “Cái này cũng không thể đổ hết lên đầu tôi được! Ôi cũng chỉ là người làm cấp dưới, dựa theo phía trên nói mà làm việc, ôi cũng không biết rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì mà!”
“Ôi cũng từng… nói với cô Mặc rồi, cô ấy hiểu cho tôi, không trách tôi! Cậu Mặc, ôi thật sự không biết là đã xảy ra… chuyện này mà!”
Nói đến phần sau, anh ta đã khóc nức nở rồi.
Lúc anh ta bảo Mặc Tinh đến Thiên Thai quét dọn một mình, anh đã diễn tả cẩn thận, để lại đường lui cho mình, cho dù có xảy ra chuyện, cũng không dính đến người anh ta!
Nhưng ai mà biết cái cậu Mặc này không nói lý lẽ gì cả!
Những người vây xem hóng chuyện ở xung quanh cười ồ lên, còn có tiếng huýt, hóng chuyện không ngại to chuyện.
Bình thường, người ở câu lạc bộ Dream sẽ sang rồi nhúng tay vào, nếu thật sự không giải quyết được thì sẽ mời Vân Mân hoặc Tiêu Cảnh Nam tới, nhưng hôm nay bọn họ đã được thông báo, tất cả nên làm gì thì làm nấy, coi như không nhìn thấy quản lý Chu bị đánh.
Ý này của quản lý Chu vốn đổ trách nhiệm lên đầu cấp trên, khiến cho Mặc Lôi đi tìm Vân Mân hoặc Tiêu Cảnh Nam tính sổ, bỏ qua kẻ làm cấp dưới là anh ta.
Nhưng Mặc Lôi vừa nghe thấy thế, thì cơn giận lại lớn hơn, anh đạp liên tục mấy cái lên người anh ta: “Lấy tên họ Tiêu ra bức ông đây, tưởng ông đây sợ anh ta thật chắc?”
Quản lý Chu cuộn người xin tha, anh ta khóc một trận nước mắt nước mũi tèm lem, nhưng căn bản là không có tác dụng.
Mặc Lôi đánh mệt rồi mới dừng lại, anh ấy túm cổ áo quản lý Chu, rồi xách anh ta lên, nghiến răng hỏi: “Anh bắt Tinh Tinh đi quét dọn Thiên Thai một mình, vừa khéo cái người tên Tưởng Na Na kia liền đi khóa cửa Thiên Thai lại… nói, các người thông đồng với nhau đúng không?”
Mọi người được một trận thổn thức, Mặc Lôi nổi tiếng là kẻ chiều em điên cuồng, tên quản lý Chu này lại cho người khoá Mặc Tinh ở trên Thiên Thai, trẳng trách Mặc Lôi lại như kẻ điên thế này, ra tay ác như thế.
“Khóa… khóa cửa ư” Tối qua mưa to chuyển mưa vừa, nếu mà bị khóa ở Thiên Thai là phải xảy ra chuyện đấy! Quản lý Chu sợ tới mức cả người như ngâm trong mồ hôi lạnh, anh ta vội vàng nói: “Tôi không biết, cửa Mặc Tinh đi quét dọn… quét dọn Thiên Thai là ý của cấp trên, chuyện khóa… khóa cửa tôi hoàn toàn không biết, cậu Mặc không… không thể giận cá chém thớt lên đầu tôi được!”
Nói xong, cuối cùng anh ta sợ đến tiểu ra quần, trong đại sảnh lập tức bốc lên mùi khai.
Mặc Lôi nhíu mày ném quản lý Chu xuống đất, lui về sau mấy bước.
Đám người xung quanh cũng như lên dây cót, nhất loạt lùi về sau vài bước, rất nhiều người đã bịt mũi lại.
“Ý của cấp trên ư?” Lúc này, một giọng nữ du dương truyền tới, nghe thấy giọng nói này, rất nhiều đàn ông đang có mặt ở đây rung động.
Vân Mân lả lướt đi tới, miễn cưỡng nói: “Cái nồi lớn thế này, tôi không gánh được đâu.
Bạn đang đọc bộ truyện Xin Hãy Tha Cho Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Xin Hãy Tha Cho Tôi, truyện Xin Hãy Tha Cho Tôi , đọc truyện Xin Hãy Tha Cho Tôi full , Xin Hãy Tha Cho Tôi full , Xin Hãy Tha Cho Tôi chương mới